Chỉ cần em nói sẽ đợi…- Phần 3 (end)
- Chuyên mục: Truyện dài
- Lượt xem: 160
- Tình trạng: Hoàn thành
Tôi bật khóc, dù cho Chan có thể đến đất nước của tôi và tìm kiếm tôi hay không, dù cậu ấy có không đến vì bất cứ lý do gì bởi điều này quá khó khăn. Chúng tôi chỉ là hai người ở hai vị trí địa lý xa xôi, tình cờ gặp nhau, tình cờ yêu nhau. Cùng với dòng chảy mãnh liệt của cuộc đời, tha thiết yêu đương hết mình. Thế nhưng hiện thực vẫn là hiện thực, tuổi trẻ vẫn khốc liệt như thế, chúng tôi vẫn phải chia tay.
-Tạm biệt, Park Chan Yeol!
Tôi thầm thì, xé một mảnh giấy nhỏ viết vội vài dòng rồi vo tròn lại ném ra ngoài cửa sổ, như thể ném lại chút kỷ niệm cuối cùng ở nơi này, với người con trai đầu tiên mà tôi yêu bằng cả tâm hồn.
-Mối tình đầu của em, Chan. Thực ra em cực kỳ hy vọng anh sẽ tìm được em!
Nhưng kể cả cậu ấy có không đi tìm tôi được, tôi vẫn sẽ yêu cậu ấy, vẫn sẽ nhớ đến cậu ấy, cho đến khi nào tôi có thể bình tâm đối diện với tình cảm của mình, bình tâm coi đó là một giấc mơ đẹp tôi tình cờ gặp gỡ.
Chuyến bay ngày hôm ấy gặp một sự cố nhỏ, vài giây mất tín hiệu với đất liền và hơi rung lắc. Tôi đã có một suy nghĩ, lẽ nào mình sẽ ở lại mãi mãi ở vùng trời này. Thực ra điều này không hẳn là không tốt. Thế nhưng cuối cùng tôi vẫn bình an.
Và tôi, trong quãng thời gian vừa qua đã phải liên tục nói lời chia ly, tạm biệt người này, hội ngộ với người kia, quả thực là một quãng thời gian giáp ranh giữa hạnh phúc và đau thương, trở về nhà mới thấy, hóa ra cũng chỉ tìm kiếm chốn đặt chân nghỉ ngơi sau tất cả mọi chuyện.
Gia đình chính là một từ thần kỳ như thế…
(Hết)
Tác giả: Cade
-Tạm biệt, Park Chan Yeol!
Tôi thầm thì, xé một mảnh giấy nhỏ viết vội vài dòng rồi vo tròn lại ném ra ngoài cửa sổ, như thể ném lại chút kỷ niệm cuối cùng ở nơi này, với người con trai đầu tiên mà tôi yêu bằng cả tâm hồn.
-Mối tình đầu của em, Chan. Thực ra em cực kỳ hy vọng anh sẽ tìm được em!
Nhưng kể cả cậu ấy có không đi tìm tôi được, tôi vẫn sẽ yêu cậu ấy, vẫn sẽ nhớ đến cậu ấy, cho đến khi nào tôi có thể bình tâm đối diện với tình cảm của mình, bình tâm coi đó là một giấc mơ đẹp tôi tình cờ gặp gỡ.
Chuyến bay ngày hôm ấy gặp một sự cố nhỏ, vài giây mất tín hiệu với đất liền và hơi rung lắc. Tôi đã có một suy nghĩ, lẽ nào mình sẽ ở lại mãi mãi ở vùng trời này. Thực ra điều này không hẳn là không tốt. Thế nhưng cuối cùng tôi vẫn bình an.
Và tôi, trong quãng thời gian vừa qua đã phải liên tục nói lời chia ly, tạm biệt người này, hội ngộ với người kia, quả thực là một quãng thời gian giáp ranh giữa hạnh phúc và đau thương, trở về nhà mới thấy, hóa ra cũng chỉ tìm kiếm chốn đặt chân nghỉ ngơi sau tất cả mọi chuyện.
Gia đình chính là một từ thần kỳ như thế…
(Hết)
Tác giả: Cade