Phải khó khăn lắm Nim mới có thể kéo cái thân hình to đùng ấy vào vỉa hè. Sao lần này lại bất tỉnh lâu thế nhỉ? Anh trai có nói là người bị châm điện bất tỉnh tốt đa cũng chỉ 5 phút thôi. Có lẽ tại hắn bị 2 lần liền nhau nên hơi lâu. Nim thấy lo lắng. Hình như cô bé đã tát gần cả trăm cái vào mặt của cậu nhóc để “kích thích” sự tỉnh dậy nhưng vô hiệu ( nói là tát cho oai chứ thật ra chỉ là vỗ vỗ nhẹ vào má thôi)
.
Bỗng có chai nước suối của ai đó uống dở vứt bên gốc cây. Nim chạy lại nhặt lên rồi “tưới” vào mặt kẻ đang nằm bất động.
.
Và chai nước suối đã phát huy hiệu quả của mình.
.
Cậu nhóc nhăn mặt và bắt đầu mở mắt.
.
Nim thở phào nhẹ nhõm.
.
Nhưng vẫn để mình ở thế chủ động, cô bé cầm cái châm điện hướng về mặt cậu nhóc, mặt nghiêm nghị.
.
- Trời đất! Làm ơn cất cái đó đi! Tôi suýt nữa chầu trời vì nó đó! – cậu nhóc giật mình lùi lại.
.
Nhưng Nim vẫn kiên quyết không đặt xuống. Cô bé nghĩ rằng đó là người xấu.
.
- Làm ơn mà phải mắc oán thế này đây! Bạn nghĩ tôi là người xấu hả? Khổ thật! Tôi đang đi trên đường thì thấy một đám người bám theo bạn, mà chỗ này lại vắng người, vì sợ bạn bị người ta bắt nạt nên mới đi theo bạn, Ai ngờ….
.
Nim thoáng ngạc nhiên, nhưng anh trai có dặn đừng bao giờ tin lời của người lạ, thế là Nim nhất quyết không bỏ cái châm điện xuống.
.
- Ok! Bạn không tin thì thôi! Tôi đi là được chứ gì? Người đâu đa nghi quá đáng. Có chuyện gì thì đừng trách tôi không báo trước nhé.
.
Cậu nhóc thoáng bực mình rồi dứng dậy bỏ đi. Nim nhìn theo. Trông không giống người xấu chút nào. Chả có thằng du côn nào mà đi giày Adidas mặc áo bull quần hộp đội mũ lưỡi trai và vai đeo ba lô cồng kềnh cả.
.
Thế là Nim chỉ còn một mình. Cô bé lắc nhẹ cái đầu rồi đứng dậy bước đi. Phải về nhà thôi, ngoài đường một mình nguy hiểm lắm.
.
Một cơn gió lạnh khẽ luồng qua mái tóc…
.
Ứ …ứ …ứ…
.
Nim hoảng hốt khi thấy mình bị ai đó bịt miệng lôi đi, không phải la một người mà ba bốn người. Nim cố sức vùng vẫy, nhưng việc không nói được đã khiến cô bé không thể kêu cứu vào lúc này…
Sock tình – chương 127.1 (end)
Sock tình – chương 127
Sock tình – chương 126
Sock tình – chương 125
Sock tình – chương 124
Sock tình – chương 123
Sock tình – chương 122
Sock tình – chương 121
Sock tình – chương 120
Sock tình – chương 119
Sock tình – chương 118
Sock tình – chương 117
Sock tình – chương 116
Sock tình – chương 115
Sock tình – chương 114
Sock tình – chương 113
Sock tình – chương 112
Sock tình – chương 111
Sock tình – chương 110
Sock tình – chương 109
Sock tình – chương 108
Sock tình – chương 107
Sock tình – chương 106
Sock tình – chương 105
Sock tình – chương 104
Sock tình – chương 103
Sock tình – chương 102
Sock tình – chương 101
Sock tình – chương 100
Sock tình – chương 99
Sock tình – chương 98
Sock tình – chương 97
Sock tình – chương 96
Sock tình – chương 95
Sock tình – chương 94
Sock tình – chương 93
Sock tình – chương 92
Sock tình – chương 91
Sock tình – chương 90
Sock tình – chương 89
Sock tình – chương 88
Sock tình – chương 87
Sock tình – chương 86
Sock tình – chương 85
Sock tình – chương 85
Sock tình – chương 84
Sock tình – chương 83
Sock tình – chương 82
Sock tình – chương 81
Sock tình – chương 80
.
Bỗng có chai nước suối của ai đó uống dở vứt bên gốc cây. Nim chạy lại nhặt lên rồi “tưới” vào mặt kẻ đang nằm bất động.
.
Và chai nước suối đã phát huy hiệu quả của mình.
.
Cậu nhóc nhăn mặt và bắt đầu mở mắt.
.
Nim thở phào nhẹ nhõm.
.
Nhưng vẫn để mình ở thế chủ động, cô bé cầm cái châm điện hướng về mặt cậu nhóc, mặt nghiêm nghị.
.
- Trời đất! Làm ơn cất cái đó đi! Tôi suýt nữa chầu trời vì nó đó! – cậu nhóc giật mình lùi lại.
.
Nhưng Nim vẫn kiên quyết không đặt xuống. Cô bé nghĩ rằng đó là người xấu.
.
- Làm ơn mà phải mắc oán thế này đây! Bạn nghĩ tôi là người xấu hả? Khổ thật! Tôi đang đi trên đường thì thấy một đám người bám theo bạn, mà chỗ này lại vắng người, vì sợ bạn bị người ta bắt nạt nên mới đi theo bạn, Ai ngờ….
.
Nim thoáng ngạc nhiên, nhưng anh trai có dặn đừng bao giờ tin lời của người lạ, thế là Nim nhất quyết không bỏ cái châm điện xuống.
.
- Ok! Bạn không tin thì thôi! Tôi đi là được chứ gì? Người đâu đa nghi quá đáng. Có chuyện gì thì đừng trách tôi không báo trước nhé.
.
Cậu nhóc thoáng bực mình rồi dứng dậy bỏ đi. Nim nhìn theo. Trông không giống người xấu chút nào. Chả có thằng du côn nào mà đi giày Adidas mặc áo bull quần hộp đội mũ lưỡi trai và vai đeo ba lô cồng kềnh cả.
.
Thế là Nim chỉ còn một mình. Cô bé lắc nhẹ cái đầu rồi đứng dậy bước đi. Phải về nhà thôi, ngoài đường một mình nguy hiểm lắm.
.
Một cơn gió lạnh khẽ luồng qua mái tóc…
.
Ứ …ứ …ứ…
.
Nim hoảng hốt khi thấy mình bị ai đó bịt miệng lôi đi, không phải la một người mà ba bốn người. Nim cố sức vùng vẫy, nhưng việc không nói được đã khiến cô bé không thể kêu cứu vào lúc này…
Đọc tiếp:
Sock tình – chương 1.1
Quay lại:
Sock tình – chương 3
Danh sách chươngSock tình – chương 127.1 (end)
Sock tình – chương 127
Sock tình – chương 126
Sock tình – chương 125
Sock tình – chương 124
Sock tình – chương 123
Sock tình – chương 122
Sock tình – chương 121
Sock tình – chương 120
Sock tình – chương 119
Sock tình – chương 118
Sock tình – chương 117
Sock tình – chương 116
Sock tình – chương 115
Sock tình – chương 114
Sock tình – chương 113
Sock tình – chương 112
Sock tình – chương 111
Sock tình – chương 110
Sock tình – chương 109
Sock tình – chương 108
Sock tình – chương 107
Sock tình – chương 106
Sock tình – chương 105
Sock tình – chương 104
Sock tình – chương 103
Sock tình – chương 102
Sock tình – chương 101
Sock tình – chương 100
Sock tình – chương 99
Sock tình – chương 98
Sock tình – chương 97
Sock tình – chương 96
Sock tình – chương 95
Sock tình – chương 94
Sock tình – chương 93
Sock tình – chương 92
Sock tình – chương 91
Sock tình – chương 90
Sock tình – chương 89
Sock tình – chương 88
Sock tình – chương 87
Sock tình – chương 86
Sock tình – chương 85
Sock tình – chương 85
Sock tình – chương 84
Sock tình – chương 83
Sock tình – chương 82
Sock tình – chương 81
Sock tình – chương 80