Chương 103: Không kiểm soát được cảm xúc!
“Em không nghĩ ra câu mắng nào mới mẻ hơn sao, từ khi bắt đầu đến giờ, không phải mắng điên khùng thì là biến thái, những câu này tôi nghe chán rồi.” Tập Bác Niên cười lưu manh nói, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của cô, có cảm giác kích động muốn lập tức đoạt lấy.
“Mắng anh hai câu này cũng đã đủ, đồ đàn ông đê tiện, tâm lý biến thái, không tim không phổi.” Mặc Tiểu Tịch cắn răng vùng vẫy, kết quả giống như dự đoán, anh dùng lên một chút sức lực, là có thể giữ chặt lấy cô.
Tập Bác Niên nở nụ cười nguy hiểm: “Muốn biết thế nào là người có tâm lý biến thái thật sự không?”
Môi của Mặc Tiểu Tịch run rẩy, ánh mắt của anh vô cùng đáng sợ, giống như dã lang, cô bắt đầu sợ hãi: “Anh…anh, tôi không rảnh ở đây nói nhảm với anh, tôi phải về nhà, xin anh buông tôi ra.”
“Sao lại nói chuyện lắp bắp như vậy, sợ tôi à?”
“Đừng nói chơi, tôi căn bản không sợ anh, anh đừng có ở đây mà đùa giỡn với tôi, nếu muốn chơi trò biến thái, mời anh về nhà tìm vợ của anh.” Mặc Tiểu Tịch ra sức chống lại anh.
Tập Bác Niên lại đến gần thêm một chút, môi mỏng cọ xát vào tóc gáy của cô, chưa thật sự rơi vào da thịt, nhưng so với rơi vào da thịt càng làm cho người ta run sợ hơn: “Những người biến thái giống tôi, thích nhất là ở trong đêm như thế này, cùng với người đẹp như em, đánh…dã…chiến.”
Những chữ sau cùng, anh nói vô cùng nhẹ nhàng và mờ ám, ở trong bóng tối toả ra sự mê hoặc trí mạng, khiến cho đáy lòng cô hỗn loạn.
“Anh..thật là biến thái.” Sắc mặt của Mặc Tiểu Tịch đã đỏ ửng, muốn né ra, nhưng tránh không khỏi hơi thở quanh quẩn của anh.
“Được, bây giờ tôi sẽ diễn tập với em, xem tôi biến thái đến đâu.” Tập Bác Niên nở nụ cười: “Tôi sẽ ở đây xé đi quần áo của em, vuốt ve từng tấc da thịt của em, sau đó, mạnh mẽ đoạt lấy em, đã nhiều năm rồi, tôi cũng không nhớ rõ mùi vị của em.”
Đầu của anh chôn ở cổ cô, môi mỏng rải rác hạ xuống, cảm giác này vô cùng mềm mại, thật sự rất tuyệt!
Mặc Tiểu Tịch ngừng thở, cảm thấy miệng có chút khô khốc: “Tập Bác Niên, anh đừng làm chuyện điên rồ, bất cứ lúc nào cũng sẽ có người đi qua, anh không biết xấu hổ, nhưng tôi biết.”
“Em sai rồi, tôi không còn mặt mũi, em cũng không thể có, Mặc Tiểu Tịch, tôi không tin em chưa từng nghĩ đến tôi, trước kia cơ thể của chúng ta ăn ý đến mức nào, em quên rồi sao, tôi còn nhớ, mỗi lần em lên cao trào, đều sẽ…”
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tôi không muốn nghe…” Mặc Tiểu Tịch lắc đầu, không muốn nghe anh đề cập đến chuyện mình đã từng ngu ngốc đi yêu một người đàn ông muốn mình chết.
“Không muốn nghe, vậy làm là được rồi.” Tập Bác Niên nghiêng đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, mùi thuốc lá xông thẳng vào cổ họng cô, lưỡi của anh cuốn lấy môi cô, lăn lộn trong miệng, cô trốn thì anh quấn lấy, anh không bỏ qua một chỗ nào trong miệng cô.
Cơ thể phía dưới mềm mại mê hoặc, khiến cho cả người anh nóng lên, anh áp chặt vào cô hơn, để cô thể hội được khát vọng của anh.
Bất luận là cơ thể hay linh hồn, anh đều muốn dung hợp vào, sau này không bao giờ xa cách nữa, Mặc Tiểu Tịch, tôi nhận ra tôi yêu em, thời gian càng lâu, càng cảm nhận rõ ràng hơn.
“Ư…” Anh tấn công xuống dưới, lý trí của cô bắt đầu trở nên mơ hồ, nhắm mắt lại, bắt đầu thả lỏng cơ thể.
Đôi môi nóng bỏng của anh giống như mang theo lửa, dừng ở xương quai xanh và ngực của cô, rồi đi thẳng một đường xuống dưới, quần áo bị kéo vô cùng hỗn loạn, tiếng thở dốc dồn dập vang lên trong bụi cây.
Anh giữ chặt lấy vòng eo nhỏ của cô, cách lớp quần áo, đưa cây đuốc nóng hổi về phía cô.
Trời ạ, anh không kiềm chế được nữa, anh phải muốn cô ở đây, anh vô cùng ghét những từ không kiềm chế được này, càng không thích cảm giác của một chàng trai vì phụ nữ mà không kiềm chế được.
Nhưng bây giờ anh đã không thể dừng lại, cơ thể của cô giống như thuốc phiện, từ khi anh bắt đầu hút vào miệng thì không có cách nào bỏ được nữa.
Mặc Tiểu Tịch tê dại đến sắp xụi lơ trên đất, nhưng trong đầu vẫn còn một chút lý trí cuối cùng: “Tập Bác Niên, anh dừng tay mau, không thể ở đây, không thể.”
“Chúng ta đổi chỗ khác được chứ?” Tập Bác Niên ôm lấy cô, đi vào sâu trong rừng cây, ở đó bị cây lớn bao quanh, không có một chút ánh sáng.
Bởi vì không thấy được mình, không thấy đối phương, cho nên có thể ôm ấp thoả thích, không quan tâm, không suy nghĩ gì cả, chỉ làm theo trái tim.
Cô yêu hơi thở của anh, yêu bàn tay vuốt ve để lại sự ấm áp trên làn da của cô, trong bóng tối, khuôn mặt của anh càng thêm rõ ràng, tim của anh đập cùng với hơi thở của tôi.
Chúng ta cứ như vậy mà hoà nhập vào trong cơ thể nhau, giống như chỉ cần dùng sức, là có thể mãi mãi không chia lìa.
Hai tiếng sau.
“Bốp…”
“Tập Bác Niên, hôm nay tôi sẽ giết tên khốn nạn này.” Những con chim ngủ trong rừng cây bị doạ chạy mất hơn phân nửa.
Mặc Tiểu Tịch nhanh chóng mặc quần áo vào, chạy ra khỏi rừng cây, chạy đến đường lộ, cô thật sự bị điên rồi, sao lại cùng loại đàn ông như vậy…
Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 46
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 45
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 44
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 43
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 42
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 41
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 40
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 39
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 38
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 37
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 36
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 35
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 34
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 33
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 32
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 31
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 30
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 29
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 28
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 27
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 26
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 25
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 24
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 23
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 22
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 21
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 20
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 19
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 18
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 17
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 16
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 15
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 14
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 13
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 12
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 11
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 10
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 9
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 8
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 7
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 6
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 5
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 4
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 3
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 2
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 1
“Em không nghĩ ra câu mắng nào mới mẻ hơn sao, từ khi bắt đầu đến giờ, không phải mắng điên khùng thì là biến thái, những câu này tôi nghe chán rồi.” Tập Bác Niên cười lưu manh nói, nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ mọng của cô, có cảm giác kích động muốn lập tức đoạt lấy.
“Mắng anh hai câu này cũng đã đủ, đồ đàn ông đê tiện, tâm lý biến thái, không tim không phổi.” Mặc Tiểu Tịch cắn răng vùng vẫy, kết quả giống như dự đoán, anh dùng lên một chút sức lực, là có thể giữ chặt lấy cô.
Tập Bác Niên nở nụ cười nguy hiểm: “Muốn biết thế nào là người có tâm lý biến thái thật sự không?”
Môi của Mặc Tiểu Tịch run rẩy, ánh mắt của anh vô cùng đáng sợ, giống như dã lang, cô bắt đầu sợ hãi: “Anh…anh, tôi không rảnh ở đây nói nhảm với anh, tôi phải về nhà, xin anh buông tôi ra.”
“Sao lại nói chuyện lắp bắp như vậy, sợ tôi à?”
“Đừng nói chơi, tôi căn bản không sợ anh, anh đừng có ở đây mà đùa giỡn với tôi, nếu muốn chơi trò biến thái, mời anh về nhà tìm vợ của anh.” Mặc Tiểu Tịch ra sức chống lại anh.
Tập Bác Niên lại đến gần thêm một chút, môi mỏng cọ xát vào tóc gáy của cô, chưa thật sự rơi vào da thịt, nhưng so với rơi vào da thịt càng làm cho người ta run sợ hơn: “Những người biến thái giống tôi, thích nhất là ở trong đêm như thế này, cùng với người đẹp như em, đánh…dã…chiến.”
Những chữ sau cùng, anh nói vô cùng nhẹ nhàng và mờ ám, ở trong bóng tối toả ra sự mê hoặc trí mạng, khiến cho đáy lòng cô hỗn loạn.
“Anh..thật là biến thái.” Sắc mặt của Mặc Tiểu Tịch đã đỏ ửng, muốn né ra, nhưng tránh không khỏi hơi thở quanh quẩn của anh.
“Được, bây giờ tôi sẽ diễn tập với em, xem tôi biến thái đến đâu.” Tập Bác Niên nở nụ cười: “Tôi sẽ ở đây xé đi quần áo của em, vuốt ve từng tấc da thịt của em, sau đó, mạnh mẽ đoạt lấy em, đã nhiều năm rồi, tôi cũng không nhớ rõ mùi vị của em.”
Đầu của anh chôn ở cổ cô, môi mỏng rải rác hạ xuống, cảm giác này vô cùng mềm mại, thật sự rất tuyệt!
Mặc Tiểu Tịch ngừng thở, cảm thấy miệng có chút khô khốc: “Tập Bác Niên, anh đừng làm chuyện điên rồ, bất cứ lúc nào cũng sẽ có người đi qua, anh không biết xấu hổ, nhưng tôi biết.”
“Em sai rồi, tôi không còn mặt mũi, em cũng không thể có, Mặc Tiểu Tịch, tôi không tin em chưa từng nghĩ đến tôi, trước kia cơ thể của chúng ta ăn ý đến mức nào, em quên rồi sao, tôi còn nhớ, mỗi lần em lên cao trào, đều sẽ…”
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tôi không muốn nghe…” Mặc Tiểu Tịch lắc đầu, không muốn nghe anh đề cập đến chuyện mình đã từng ngu ngốc đi yêu một người đàn ông muốn mình chết.
“Không muốn nghe, vậy làm là được rồi.” Tập Bác Niên nghiêng đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, mùi thuốc lá xông thẳng vào cổ họng cô, lưỡi của anh cuốn lấy môi cô, lăn lộn trong miệng, cô trốn thì anh quấn lấy, anh không bỏ qua một chỗ nào trong miệng cô.
Cơ thể phía dưới mềm mại mê hoặc, khiến cho cả người anh nóng lên, anh áp chặt vào cô hơn, để cô thể hội được khát vọng của anh.
Bất luận là cơ thể hay linh hồn, anh đều muốn dung hợp vào, sau này không bao giờ xa cách nữa, Mặc Tiểu Tịch, tôi nhận ra tôi yêu em, thời gian càng lâu, càng cảm nhận rõ ràng hơn.
“Ư…” Anh tấn công xuống dưới, lý trí của cô bắt đầu trở nên mơ hồ, nhắm mắt lại, bắt đầu thả lỏng cơ thể.
Đôi môi nóng bỏng của anh giống như mang theo lửa, dừng ở xương quai xanh và ngực của cô, rồi đi thẳng một đường xuống dưới, quần áo bị kéo vô cùng hỗn loạn, tiếng thở dốc dồn dập vang lên trong bụi cây.
Anh giữ chặt lấy vòng eo nhỏ của cô, cách lớp quần áo, đưa cây đuốc nóng hổi về phía cô.
Trời ạ, anh không kiềm chế được nữa, anh phải muốn cô ở đây, anh vô cùng ghét những từ không kiềm chế được này, càng không thích cảm giác của một chàng trai vì phụ nữ mà không kiềm chế được.
Nhưng bây giờ anh đã không thể dừng lại, cơ thể của cô giống như thuốc phiện, từ khi anh bắt đầu hút vào miệng thì không có cách nào bỏ được nữa.
Mặc Tiểu Tịch tê dại đến sắp xụi lơ trên đất, nhưng trong đầu vẫn còn một chút lý trí cuối cùng: “Tập Bác Niên, anh dừng tay mau, không thể ở đây, không thể.”
“Chúng ta đổi chỗ khác được chứ?” Tập Bác Niên ôm lấy cô, đi vào sâu trong rừng cây, ở đó bị cây lớn bao quanh, không có một chút ánh sáng.
Bởi vì không thấy được mình, không thấy đối phương, cho nên có thể ôm ấp thoả thích, không quan tâm, không suy nghĩ gì cả, chỉ làm theo trái tim.
Cô yêu hơi thở của anh, yêu bàn tay vuốt ve để lại sự ấm áp trên làn da của cô, trong bóng tối, khuôn mặt của anh càng thêm rõ ràng, tim của anh đập cùng với hơi thở của tôi.
Chúng ta cứ như vậy mà hoà nhập vào trong cơ thể nhau, giống như chỉ cần dùng sức, là có thể mãi mãi không chia lìa.
Hai tiếng sau.
“Bốp…”
“Tập Bác Niên, hôm nay tôi sẽ giết tên khốn nạn này.” Những con chim ngủ trong rừng cây bị doạ chạy mất hơn phân nửa.
Mặc Tiểu Tịch nhanh chóng mặc quần áo vào, chạy ra khỏi rừng cây, chạy đến đường lộ, cô thật sự bị điên rồi, sao lại cùng loại đàn ông như vậy…
Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 46
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 45
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 44
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 43
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 42
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 41
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 40
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 39
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 38
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 37
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 36
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 35
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 34
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 33
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 32
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 31
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 30
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 29
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 28
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 27
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 26
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 25
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 24
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 23
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 22
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 21
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 20
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 19
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 18
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 17
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 16
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 15
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 14
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 13
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 12
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 11
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 10
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 9
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 8
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 7
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 6
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 5
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 4
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 3
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 2
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 1