Sáng hôm sau, một buổi sáng đẹp trời. Tôi chở Thúy đi trên con đường đến trường quen thuộc. Cả 2 vui vẻ cười đùa suốt dọc đường, rôm rả đến nỗi tôi có thể cảm thấy được ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí là ghen tị của rất nhiều người đi đường. Cũng dễ hiểu mà, đi 67 mà có một em ca sĩ xinh như mộng như mơ ngồi sau ôm chặt cứng như vậy thì đứa nào mà chả thèm. Tôi cao hứng thỉnh thoảng lại huýt sáo vài bài yêu đời, thấy vậy Thúy cũng khẽ lẩm bẩm theo tiếng nhạc. Em lên tiếng:
- Anh nè!…
- Hở?
- Nghe nói hồi bữa anh được ăn gỏi ngon lắm hả?
- Hở? sao tự nhiên hỏi gỏi? mà gỏi gì em? Sao anh không nhớ…
- Thì gỏi… cóc á! hihi…
- Sặc… Bữa nay còn biết chọc anh nữa àh?
- Hờhờ… nghe Nhi kể lại mà em cười đau hết cả bụng luôn á… – Thúy bật cười nắc nẻ.
- Ầy chà… – Tôi quê chẳng biết nói gì nữa.
- Tội con cóc ghê á anh…
- Tha cho anh đi mà… – Tôi năn nỉ…
- Hờ hờ hờ…
Buôn chuyện lung tung cuối cùng cũng đến trường, Thúy đứng đợi tôi đi cất xe rồi cùng nhau đi lên lớp. Tôi lại tiếp tục thói quen của mình, quăng cặp lên bàn rồi tót xuống chỗ đám bạn ngồi buôn chuyện. Chỉ khác là lần này còn kéo thêm cả Thúy. Thúy cũng có vẻ cởi mở hơn trước đây nhưng chỉ là thêm thằng Long và thằng Mập thôi. Còn đám khác trong lớp thì vẫn y như vậy. Riêng thằng Quân thì từ bữa đó đến nay khi biết Thúy quen tôi thì cũng chả dám hó hé thêm gì nữa, ngồi cùng bàn với em mà im thin thít. Đúng là chả cần phải tẩn cho nó thêm nữa, cứ để cho nó nơm nớp vậy cũng đáng cho nó lắm rồi. Ấy thế mà một khi đã bước ra ngoài lớp là hắn tỏa sáng ngay vì dù gì cũng là hot boy của trường mà. Ăn mặc thì sành điệu, nhà thì giàu có, chưa học hết 12 mà được ông bà già tậu cho SH đi vi vu. Mấy em nhìn thấy hắn đi qua là cứ hét ầm cả lên. Tôi cũng chả quan tâm lắm vì chả phải việc của mình.
Sau mấy tiếng ngồi lỳ trong lớp học qua mấy tiết học khô khan và buồn ngủ. Tôi nhận ra là mình đã… chẳng còn biết thầy cô đang dạy cái gì từ lâu rồi. Nghe một xíu mà cứ như lạc trong ma trận. chẳng còn biết họ đang nói tiếng việt hay tiếng nước ngoài nữa…
Khi ra về đang định gọi Thúy lại về chung thì em ra hiệu cho tôi đợi. sau đó em chạy theo cô chủ nhiệm để nói cái gì đó. Trên đường về, tôi thắc mắc hỏi em:
- Em gặp cô làm gì vậy?
- Àh! không có gì đâu… em xin cô tạm nghỉ mộ thời gian á mà…
- Hớ! sao lại nghỉ? em có việc gì àh?
- Thì… nhóm nhạc của em được mời đi tour ở Phú Quốc một tuần…
- Trời đất! sao em không nói gì với anh hết z? – Tôi giãy nảy lên.
- Trời… có một tuần mà anh… làm như đi luôn ớ…
- Một ngày thôi cũng phải nói với anh chứ…
- Chi zạ?
- Để anh biết thôi… tại ko gặp em một ngày là…
- Nhớ em họng? – Thúy cười.
- Ừ… biết z thì lo mà giữ liên lạc với anh á nhe… 1 tuần là hơi bị lâu á…
- OK…
Theo thói quen thường ngày, tôi chở Thúy về rồi cùng em nấu cơm, ăn trưa luôn rồi sau đó tôi sẽ nghỉ trưa tại nhà em, đến chiều tối qua quán làm rồi khuya mới về lại phòng trọ. Thế nên khoảng thời gian gần đây tôi rất ít khi ở nhà trọ trừ buổi tối.
Sau bữa trưa, Thúy ngồi gọt trái cây còn tôi thì xem TV. Em lên tiếng:
- Em đi một tuần cấm anh léng phéng với… thằng nào á nhen!
- Sặc… z con thì được àh?
- Em giết anh luôn… – Thúy trừng mắt.
- Trời! Anh mới phải lo á…
- Đừng có giả bộ… em là em biết hết á nhen! – Em nheo mắt
- Biết cái gì? Toàn vớ vẩn – Tôi gạt phăng.
- Ừkm… tốt! em thử á… hihi… Đền anh miếng táo nè… aaa – Thúy đưa miếng táo lên đút cho tôi.
Tôi há to hết cỡ gặm trọn miếng táo cùng với mấy ngón tay của em luôn.
- Á đau! Ăn gì tham như heo z?
- Thích z mà… – Tôi vòng tay ôm Thúy xích lại gần.
- Ui… em đang cầm dao á nhen… thả ra…
- …
Tôi không nói gì thêm mà kéo đầu em lại đặt lên môi em một nụ hôn thật nhanh. Thúy đặt con dao lên bàn rồi cũng ôm lấy tôi mà đáp lại. Làn môi của em rất thơm và ngọt ngào, không hề nói nghĩa bóng gì ở đây mà thực sự là vậy… toàn mùi táo. Được một lúc thì Thúy cúi xuống để rời môi tôi ra, em thì thầm:
- Khó thở quá anh!
- Thì nghỉ tí rồi mình.. hun tiếp… hê hê…
- Dê xồm… làm như là nghiện thuốc á…
- Thì nghiện thật mà… – tôi cười…
- Vậy thì em không cho nữa đâu…
- Kì z… nghiện thì phải thỏa mãn chứ…
- Kệ anh!…
Tôi mặc kệ em nói gì. Bật cười một tiếng rồi tôi nằm xuồng kéo em theo nằm lên trên tôi luôn. Môi tôi lại gắn chặt với làm môi kia một cách say đắm. Cứ tưởng đâu sẽ bị đẩy ra, ai ngờ em còn hưởng ứng nhiệt tình hơn cả lúc nãy nữa. Tôi đưa một tay luồn ra sau đầu em kéo lại, một tay nghịch tai em. Nụ hôn càng lúc càng ướt át, Thúy thì càng ngày càng mãnh liệt đến nỗi tôi bắt đầu thấy hơi bất ngờ. Không chỉ lần này mà cả những lần khác cũng vậy. Cứ mỗi lần nghịch tai em khi hôn là em lại trở nên mãnh liệt như vậy. Em “Mút” mạnh đến nỗi như muốn ăn luôn cái lưỡi của tôi vậy. Cảm giác phê lắm anh em ạ… Phải thú nhận là nhiều lần tôi cũng định “làm bậy” lắm rồi đấy. Nhưng 2 tay cứ đưa gần tới cặp mông của em thì dũng khí lại trôi tuột đi đâu mất. Cứ nơm nớp sợ đụng vào là ẻm cho ăn tát ngay. Rồi sau đó nghĩ lại vẫn đang còn là học sinh nên… lại thôi. Đành phải câm nín mà kiềm chế. “Kiềm chế là sức mạnh” mà…
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 91
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 90
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 89
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 88
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 87
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 86
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 85
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 84
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 83
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 82
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 81
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 80
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 79
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 78
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 77
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 76
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 75
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 74
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 73
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 72
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 71
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 70
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 69
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 68
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 67
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 66
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 65
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 64
- Anh nè!…
- Hở?
- Nghe nói hồi bữa anh được ăn gỏi ngon lắm hả?
- Hở? sao tự nhiên hỏi gỏi? mà gỏi gì em? Sao anh không nhớ…
- Thì gỏi… cóc á! hihi…
- Sặc… Bữa nay còn biết chọc anh nữa àh?
- Hờhờ… nghe Nhi kể lại mà em cười đau hết cả bụng luôn á… – Thúy bật cười nắc nẻ.
- Ầy chà… – Tôi quê chẳng biết nói gì nữa.
- Tội con cóc ghê á anh…
- Tha cho anh đi mà… – Tôi năn nỉ…
- Hờ hờ hờ…
Buôn chuyện lung tung cuối cùng cũng đến trường, Thúy đứng đợi tôi đi cất xe rồi cùng nhau đi lên lớp. Tôi lại tiếp tục thói quen của mình, quăng cặp lên bàn rồi tót xuống chỗ đám bạn ngồi buôn chuyện. Chỉ khác là lần này còn kéo thêm cả Thúy. Thúy cũng có vẻ cởi mở hơn trước đây nhưng chỉ là thêm thằng Long và thằng Mập thôi. Còn đám khác trong lớp thì vẫn y như vậy. Riêng thằng Quân thì từ bữa đó đến nay khi biết Thúy quen tôi thì cũng chả dám hó hé thêm gì nữa, ngồi cùng bàn với em mà im thin thít. Đúng là chả cần phải tẩn cho nó thêm nữa, cứ để cho nó nơm nớp vậy cũng đáng cho nó lắm rồi. Ấy thế mà một khi đã bước ra ngoài lớp là hắn tỏa sáng ngay vì dù gì cũng là hot boy của trường mà. Ăn mặc thì sành điệu, nhà thì giàu có, chưa học hết 12 mà được ông bà già tậu cho SH đi vi vu. Mấy em nhìn thấy hắn đi qua là cứ hét ầm cả lên. Tôi cũng chả quan tâm lắm vì chả phải việc của mình.
Sau mấy tiếng ngồi lỳ trong lớp học qua mấy tiết học khô khan và buồn ngủ. Tôi nhận ra là mình đã… chẳng còn biết thầy cô đang dạy cái gì từ lâu rồi. Nghe một xíu mà cứ như lạc trong ma trận. chẳng còn biết họ đang nói tiếng việt hay tiếng nước ngoài nữa…
Khi ra về đang định gọi Thúy lại về chung thì em ra hiệu cho tôi đợi. sau đó em chạy theo cô chủ nhiệm để nói cái gì đó. Trên đường về, tôi thắc mắc hỏi em:
- Em gặp cô làm gì vậy?
- Àh! không có gì đâu… em xin cô tạm nghỉ mộ thời gian á mà…
- Hớ! sao lại nghỉ? em có việc gì àh?
- Thì… nhóm nhạc của em được mời đi tour ở Phú Quốc một tuần…
- Trời đất! sao em không nói gì với anh hết z? – Tôi giãy nảy lên.
- Trời… có một tuần mà anh… làm như đi luôn ớ…
- Một ngày thôi cũng phải nói với anh chứ…
- Chi zạ?
- Để anh biết thôi… tại ko gặp em một ngày là…
- Nhớ em họng? – Thúy cười.
- Ừ… biết z thì lo mà giữ liên lạc với anh á nhe… 1 tuần là hơi bị lâu á…
- OK…
Theo thói quen thường ngày, tôi chở Thúy về rồi cùng em nấu cơm, ăn trưa luôn rồi sau đó tôi sẽ nghỉ trưa tại nhà em, đến chiều tối qua quán làm rồi khuya mới về lại phòng trọ. Thế nên khoảng thời gian gần đây tôi rất ít khi ở nhà trọ trừ buổi tối.
Sau bữa trưa, Thúy ngồi gọt trái cây còn tôi thì xem TV. Em lên tiếng:
- Em đi một tuần cấm anh léng phéng với… thằng nào á nhen!
- Sặc… z con thì được àh?
- Em giết anh luôn… – Thúy trừng mắt.
- Trời! Anh mới phải lo á…
- Đừng có giả bộ… em là em biết hết á nhen! – Em nheo mắt
- Biết cái gì? Toàn vớ vẩn – Tôi gạt phăng.
- Ừkm… tốt! em thử á… hihi… Đền anh miếng táo nè… aaa – Thúy đưa miếng táo lên đút cho tôi.
Tôi há to hết cỡ gặm trọn miếng táo cùng với mấy ngón tay của em luôn.
- Á đau! Ăn gì tham như heo z?
- Thích z mà… – Tôi vòng tay ôm Thúy xích lại gần.
- Ui… em đang cầm dao á nhen… thả ra…
- …
Tôi không nói gì thêm mà kéo đầu em lại đặt lên môi em một nụ hôn thật nhanh. Thúy đặt con dao lên bàn rồi cũng ôm lấy tôi mà đáp lại. Làn môi của em rất thơm và ngọt ngào, không hề nói nghĩa bóng gì ở đây mà thực sự là vậy… toàn mùi táo. Được một lúc thì Thúy cúi xuống để rời môi tôi ra, em thì thầm:
- Khó thở quá anh!
- Thì nghỉ tí rồi mình.. hun tiếp… hê hê…
- Dê xồm… làm như là nghiện thuốc á…
- Thì nghiện thật mà… – tôi cười…
- Vậy thì em không cho nữa đâu…
- Kì z… nghiện thì phải thỏa mãn chứ…
- Kệ anh!…
Tôi mặc kệ em nói gì. Bật cười một tiếng rồi tôi nằm xuồng kéo em theo nằm lên trên tôi luôn. Môi tôi lại gắn chặt với làm môi kia một cách say đắm. Cứ tưởng đâu sẽ bị đẩy ra, ai ngờ em còn hưởng ứng nhiệt tình hơn cả lúc nãy nữa. Tôi đưa một tay luồn ra sau đầu em kéo lại, một tay nghịch tai em. Nụ hôn càng lúc càng ướt át, Thúy thì càng ngày càng mãnh liệt đến nỗi tôi bắt đầu thấy hơi bất ngờ. Không chỉ lần này mà cả những lần khác cũng vậy. Cứ mỗi lần nghịch tai em khi hôn là em lại trở nên mãnh liệt như vậy. Em “Mút” mạnh đến nỗi như muốn ăn luôn cái lưỡi của tôi vậy. Cảm giác phê lắm anh em ạ… Phải thú nhận là nhiều lần tôi cũng định “làm bậy” lắm rồi đấy. Nhưng 2 tay cứ đưa gần tới cặp mông của em thì dũng khí lại trôi tuột đi đâu mất. Cứ nơm nớp sợ đụng vào là ẻm cho ăn tát ngay. Rồi sau đó nghĩ lại vẫn đang còn là học sinh nên… lại thôi. Đành phải câm nín mà kiềm chế. “Kiềm chế là sức mạnh” mà…
Đọc tiếp:
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 102
Quay lại:
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 104
Danh sách chươngMuốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 91
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 90
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 89
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 88
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 87
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 86
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 85
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 84
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 83
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 82
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 81
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 80
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 79
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 78
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 77
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 76
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 75
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 74
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 73
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 72
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 71
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 70
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 69
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 68
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 67
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 66
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 65
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 64