Mất gần chục phút phóng xe, cuối cùng tôi cũng đến được tòa nhà mang tên Hurricane. Đã có rất nhiều lần tôi đi qua nơi đây rồi, hơn nữa tòa nhà này cũng rất nổi tiếng vì là nơi cao nhất thành phố. Tuy vậy nhưng tôi rất ít khi để ý đến tòa nhà cho đến lúc này, hình như lúc tôi ở đây nó có tên khác.
Tòa nhà này có gì đó hơi khác so với lúc trước khi tôi còn ở đây. Và sự thay đổi rõ rệt nhất cho tôi nhận ra được chính là lá cờ cực lớn ở ngay trên nóc tòa nhà cùng với những dải đèn led xung quanh cao ốc làm rực lên một màu xanh lá đặc trưng.
Vừa dựng xe trước cửa thì đã có 2 thanh niên từ phía trong phóng ra và lên tiếng:
- Anh là Ryu đúng không?
- Àh àh… dạ… bạn em nó kêu em tới đây….
- Đúng rồi! là Duy kêu em đón anh…
- ờ ờ…
Tôi được một người dắt vào tòa nhà và theo thang máy để lên tầng trên, Thúy cũng theo sau. Tôi được đưa tới một tầng hình như là khu chuyên biệt về y tế ở đây. “Wow! Bọn nhà giàu chơi chắc thật!” – Tôi tắc lưỡi. Được dẫn luôn tới phòng cấp cứu, tôi vô cùng bất ngờ khi nhận ra người bác sĩ đang đứng sẵn trong phòng đợi tôi bằng một nụ cười quen thuộc. Người đó chính là nữ DJ tài năng và xinh đẹp – chị Ju. Chị nhìn tôi cười và lên tiếng:
- Hi! Vừa về không tới thăm chị mà lại đi đánh nhau trước vậy hả?
- Hơ! Chị…
- Hihi… – Chị nở một nụ cười tươi tắn.
- Chị… chị làm bác sĩ hồi nào vậy?
- Hì… chị có làm bác sĩ chính thức đâu? Chưa tốt nghiệp mà, vẫn đang thực tập…! Nhưng yên tâm đi… chị vẫn hay chữa cho người của Hurricane mà… Duy nó nói hết với chị rồi! em lại đây chị coi vết thương thử…
- D…dạ…
Tôi nằm sấp xuống giường, chị Ju bắt đầu lấy bông băng, cồn, và một mớ dụng cụ y tế để bên cạnh. Chị lên tiếng:
- Ui cha! mảnh chai àh? cái này hơi bị đau đầu àh nhe…
- Hehe… em sơ ý quá thôi…
- Hix… còn cười được… nằm im để chị cắt áo…
Chị Ju nói rồi lấy kéo cắt dọc lưng áo tôi mở vết thương ra. “Chậc! từ cổ xuống lưng cắm không biết bao nhiêu mảnh chai luôn… đáng sợ!” – Chị Ju lên tiếng. Chị rửa sơ vết thương rồi bắt đầu dùng nhíp để cẩn thận lấy những mảnh sành còn cắm trên lưng, trên cổ của tôi. Tôi lên tiếng:
- Không biết em bị thằng nào ám mà đi đâu cũng oánh nhau được hết! hix…
- Xời! Coi ai đang nói kìa… Đi đến đâu quậy đến đó! không phải em thích vậy àh?
- Bậy bạ! thời gian này em không có hứng thú đánh đấm gì lắm đâu nhé!
- Hihi… vậy sao giờ vầy đây?
- Tại… mà thôi bỏ qua đi! Chị kêu chị ghét không thích làm bác sĩ mà!
- Àh! đúng là thế thật! nhưng khi chứng kiến người trong hội liên tục bị thương, chị lại học trường y nên lúc nào cũng phải đứng ra sơ cứu… dần dần rồi cũng có kinh nghiệm, tự nhiên lại thấy thích… hihi…
- Haha… mấy năm nữa thì chị ra trường nhỉ?
- Àh! cũng sắp rồi! hihi…
- Còn việc DJ thì sao?
- Chị nhận ra là đam mê đó không thể nuôi sống mình được, hơn nữa giờ chị cũng rất thích ngành y. Thế nên chị quyết tâm học hành cho đàng hoàng hơn, nhưng vẫn giữ lại đam mê DJ chứ không bỏ đâu nhé! Hihi….
- Vậy tốt! haha… công việc là 1 chuyện nhưng đam mê cũng quan trọng mà…
- “Sếp” thấy chị có chút tay nghề nên dành luôn một tầng của tòa nhà để mở bệnh viện đặc biệt… chuyên chữa cho những người đặc biệt… Hì… còn mời về nhiều bác sĩ cực giỏi luôn! Chị hiện tại mới đang học nghề thôi.
- Sếp? – Tôi ngạc nhiên.
- Àh! em vẫn không biết nhỉ…
- Hiện tại lãnh đạo của hội là một phụ nữ, mọi người vẫn biết đến với tên Hurricane, người trong hội vẫn hay gọi là “Sếp”
- Hurricane? Đó là tên đàn ông mà… – Tôi thắc mắc.
- Vậy mới độc đáo chứ em! Hihi… mà đó chỉ là biệt danh mọi người hay gọi thôi… ai cũng gọi như vậy chỉ có mình Duy là gọi tên thật thôi… Tên của sếp là Simonette.
- Haha… ít nhất thì tên đó còn nữ tính một chút…
Vừa lấy mảnh chai vừa nói chuyện suốt mấy tiếng đồng hồ cuối cùng cũng lấy hết được mảnh chai bỏ ra ngoài. Chị Ju tiếp tục rửa sạch vết thương rồi băng bó lại. Xong xuôi chị thở phào:
- Phù! Xong rồi đó baby!
- Cám ơn chị! phiền chị rồi!
- Có gì đâu! Hihi… ra chào hỏi mọi người đi… Mới về mà đã… hix!
- Dạ…! – Tôi gãi đầu.
Tôi và chị Ju ở cửa bước ra bên ngoài thì vô cùng bất ngờ khi đứng trước cửa phòng là rất đông người chờ sẵn nhìn tôi như sinh vật lạ. Hơn nữa lại có rất nhiều gương mặt thân quen đối với tôi, họ là những người bạn trong hội Hurricane khi xưa, và cả những người lạ, có lẽ là mới gia nhập.
Bỗng thằng Phong từ trong đám đông ấy nhảy phốc lên phía trước rồi lên tiếng với vẻ mặt mừng rỡ:
- Uuuu aggggg! Đúng là mày rồi! Haha… sao bữa nay nhìn hầm hố quá vậy con giai?
- Haha! Vậy hồi giờ tao không hầm hố hả?
- Haha… gay bỏ mẹ ra!
- Đệt!
- Bữa nay đui mẹ nó một mắt rồi àh? ve đái vào àh?
- Sặc! cứ cho là vậy đi! Mà dạo này sao rồi mày! vợ con còn sống không?
- CC! trù ẻo mày!
- Haha… Àh mà Thúy đâu rồi mày? – Tôi nhận ra là Thúy không có mặt ở đó.
- Àh àh! Thằng Duy gọi ẻm quay về nhà để giải quyết gì đó á mà…
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương cuối
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 80
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 79
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 78
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 77
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 76
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 75
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 74
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 73
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 72
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 71
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 70
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 69
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 68
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 67
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 66
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 65
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 64
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 63
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 62
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 61
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 60
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 59
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 58
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 57
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 56
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 55
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 54
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 53
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 52
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 51
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 50
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 49
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 48
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 47
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 46
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 44
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 43
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 42
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 41
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 40
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 39
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 38
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 37
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 36
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 35
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 34
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 33
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Special chap
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 32
Tòa nhà này có gì đó hơi khác so với lúc trước khi tôi còn ở đây. Và sự thay đổi rõ rệt nhất cho tôi nhận ra được chính là lá cờ cực lớn ở ngay trên nóc tòa nhà cùng với những dải đèn led xung quanh cao ốc làm rực lên một màu xanh lá đặc trưng.
Vừa dựng xe trước cửa thì đã có 2 thanh niên từ phía trong phóng ra và lên tiếng:
- Anh là Ryu đúng không?
- Àh àh… dạ… bạn em nó kêu em tới đây….
- Đúng rồi! là Duy kêu em đón anh…
- ờ ờ…
Tôi được một người dắt vào tòa nhà và theo thang máy để lên tầng trên, Thúy cũng theo sau. Tôi được đưa tới một tầng hình như là khu chuyên biệt về y tế ở đây. “Wow! Bọn nhà giàu chơi chắc thật!” – Tôi tắc lưỡi. Được dẫn luôn tới phòng cấp cứu, tôi vô cùng bất ngờ khi nhận ra người bác sĩ đang đứng sẵn trong phòng đợi tôi bằng một nụ cười quen thuộc. Người đó chính là nữ DJ tài năng và xinh đẹp – chị Ju. Chị nhìn tôi cười và lên tiếng:
- Hi! Vừa về không tới thăm chị mà lại đi đánh nhau trước vậy hả?
- Hơ! Chị…
- Hihi… – Chị nở một nụ cười tươi tắn.
- Chị… chị làm bác sĩ hồi nào vậy?
- Hì… chị có làm bác sĩ chính thức đâu? Chưa tốt nghiệp mà, vẫn đang thực tập…! Nhưng yên tâm đi… chị vẫn hay chữa cho người của Hurricane mà… Duy nó nói hết với chị rồi! em lại đây chị coi vết thương thử…
- D…dạ…
Tôi nằm sấp xuống giường, chị Ju bắt đầu lấy bông băng, cồn, và một mớ dụng cụ y tế để bên cạnh. Chị lên tiếng:
- Ui cha! mảnh chai àh? cái này hơi bị đau đầu àh nhe…
- Hehe… em sơ ý quá thôi…
- Hix… còn cười được… nằm im để chị cắt áo…
Chị Ju nói rồi lấy kéo cắt dọc lưng áo tôi mở vết thương ra. “Chậc! từ cổ xuống lưng cắm không biết bao nhiêu mảnh chai luôn… đáng sợ!” – Chị Ju lên tiếng. Chị rửa sơ vết thương rồi bắt đầu dùng nhíp để cẩn thận lấy những mảnh sành còn cắm trên lưng, trên cổ của tôi. Tôi lên tiếng:
- Không biết em bị thằng nào ám mà đi đâu cũng oánh nhau được hết! hix…
- Xời! Coi ai đang nói kìa… Đi đến đâu quậy đến đó! không phải em thích vậy àh?
- Bậy bạ! thời gian này em không có hứng thú đánh đấm gì lắm đâu nhé!
- Hihi… vậy sao giờ vầy đây?
- Tại… mà thôi bỏ qua đi! Chị kêu chị ghét không thích làm bác sĩ mà!
- Àh! đúng là thế thật! nhưng khi chứng kiến người trong hội liên tục bị thương, chị lại học trường y nên lúc nào cũng phải đứng ra sơ cứu… dần dần rồi cũng có kinh nghiệm, tự nhiên lại thấy thích… hihi…
- Haha… mấy năm nữa thì chị ra trường nhỉ?
- Àh! cũng sắp rồi! hihi…
- Còn việc DJ thì sao?
- Chị nhận ra là đam mê đó không thể nuôi sống mình được, hơn nữa giờ chị cũng rất thích ngành y. Thế nên chị quyết tâm học hành cho đàng hoàng hơn, nhưng vẫn giữ lại đam mê DJ chứ không bỏ đâu nhé! Hihi….
- Vậy tốt! haha… công việc là 1 chuyện nhưng đam mê cũng quan trọng mà…
- “Sếp” thấy chị có chút tay nghề nên dành luôn một tầng của tòa nhà để mở bệnh viện đặc biệt… chuyên chữa cho những người đặc biệt… Hì… còn mời về nhiều bác sĩ cực giỏi luôn! Chị hiện tại mới đang học nghề thôi.
- Sếp? – Tôi ngạc nhiên.
- Àh! em vẫn không biết nhỉ…
- Hiện tại lãnh đạo của hội là một phụ nữ, mọi người vẫn biết đến với tên Hurricane, người trong hội vẫn hay gọi là “Sếp”
- Hurricane? Đó là tên đàn ông mà… – Tôi thắc mắc.
- Vậy mới độc đáo chứ em! Hihi… mà đó chỉ là biệt danh mọi người hay gọi thôi… ai cũng gọi như vậy chỉ có mình Duy là gọi tên thật thôi… Tên của sếp là Simonette.
- Haha… ít nhất thì tên đó còn nữ tính một chút…
Vừa lấy mảnh chai vừa nói chuyện suốt mấy tiếng đồng hồ cuối cùng cũng lấy hết được mảnh chai bỏ ra ngoài. Chị Ju tiếp tục rửa sạch vết thương rồi băng bó lại. Xong xuôi chị thở phào:
- Phù! Xong rồi đó baby!
- Cám ơn chị! phiền chị rồi!
- Có gì đâu! Hihi… ra chào hỏi mọi người đi… Mới về mà đã… hix!
- Dạ…! – Tôi gãi đầu.
Tôi và chị Ju ở cửa bước ra bên ngoài thì vô cùng bất ngờ khi đứng trước cửa phòng là rất đông người chờ sẵn nhìn tôi như sinh vật lạ. Hơn nữa lại có rất nhiều gương mặt thân quen đối với tôi, họ là những người bạn trong hội Hurricane khi xưa, và cả những người lạ, có lẽ là mới gia nhập.
Bỗng thằng Phong từ trong đám đông ấy nhảy phốc lên phía trước rồi lên tiếng với vẻ mặt mừng rỡ:
- Uuuu aggggg! Đúng là mày rồi! Haha… sao bữa nay nhìn hầm hố quá vậy con giai?
- Haha! Vậy hồi giờ tao không hầm hố hả?
- Haha… gay bỏ mẹ ra!
- Đệt!
- Bữa nay đui mẹ nó một mắt rồi àh? ve đái vào àh?
- Sặc! cứ cho là vậy đi! Mà dạo này sao rồi mày! vợ con còn sống không?
- CC! trù ẻo mày!
- Haha… Àh mà Thúy đâu rồi mày? – Tôi nhận ra là Thúy không có mặt ở đó.
- Àh àh! Thằng Duy gọi ẻm quay về nhà để giải quyết gì đó á mà…
Đọc tiếp:
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 47
Quay lại:
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 49
Danh sách chươngMuốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương cuối
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 80
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 79
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 78
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 77
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 76
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 75
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 74
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 73
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 72
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 71
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 70
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 69
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 68
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 67
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 66
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 65
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 64
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 63
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 62
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 61
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 60
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 59
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 58
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 57
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 56
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 55
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 54
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 53
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 52
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 51
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 50
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 49
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 48
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 47
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 46
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 44
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 43
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 42
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 41
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 40
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 39
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 38
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 37
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 36
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 35
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 34
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 33
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Special chap
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 32