Và như đã nói từ trước, tôi ngủ lại nhà Thúy nhưng yên tâm là chẳng có chuyện kem trước cổng hay marathon vượt rào gì ở đây cả nhé!… Chỉ nằm… ôm nhau ngủ tới sáng thôi. Vào mùa đông lạnh giá thì con người ta khi ở một mình sẽ rất dễ cảm thấy cô đơn. Thúy cũng không ngoại lệ. Em vốn đã cô đơn rồi giờ lại ở trong căn nhà vừa rộng vừa lạnh lẽo vậy làm sao chịu nổi. Hơn nữa, căn biệt thự này nơi đâu cũng mang đầy kỉ niệm hạnh phúc và ấm cúng của Thúy cùng với gia đình mình khi xưa, làm sao lại không động lòng được. Và chính những giây phút cô đơn như lúc này là khoảng thời gian em cần có tôi nhất, tôi là người duy nhất có thể bên em, làm chỗ dựa cho em vào lúc này.
Sáng hôm sau, Thúy chuẩn bị đồ đạc đi học đầy đủ rồi nhảy lên xe tôi chở về phòng trọ để chuẩn bị cho tôi. Sau đó tôi chở Thúy lên trường đi học bình thường như mọi ngày. Về việc thằng Quân thì chúng tôi đã đồng ý là tha cho hắn vì cái tội làm tay trong cho bên DT. Vì dù gì chúng tôi cũng đã chiến thắng và thằng Quân cũng im thin thít suốt cả buổi học không dám cựa quậy nữa.
…
Tối hôm đó, trong một quán café ấm cúng. Tôi và Thúy cùng nắm tay ngồi sát bên nhau, cùng chờ đợi một người bạn…
Đúng giờ hẹn, chiếc chuông nhỏ gắn trên cửa ra vào của quán reo lên, một cô gái xinh đẹp với mái tóc đuôi ngựa cá tính bước vào. Nhìn thấy chúng tôi, cô gái vẫy tay chào cùng một nụ cười hết sức đáng yêu rồi lon ton chạy lại ngồi vào bàn. Cô đưa ánh mắt màu xanh lá tuyệt đẹp của mình nhìn tôi và Thúy, rồi ánh mắt ấy lại đưa xuống bàn – Nơi 2 bàn tay của tôi và Thúy đang nắm chặt lấy nhau. Nụ cười của cô trong một thoáng đã tắt hẳn, gương mặt cô tái nhợt đi. Sững người một hồi, cô gái ấy cũng khẽ mỉm cười bắt chuyện với chúng tôi. Cô cũng chịu khó lắng nghe câu chuyện của chúng tôi. Khi nghe Thúy tự sự, cô gái ấy lại cười… Nụ cười của cô đẹp như pha lê vậy. Đôi mắt cô long lanh lên rất đẹp. Cô mạnh mẽ và kín đáo đến nỗi không ai ở đó kể cả tôi và Thúy biết rằng… Trái tim của cô đang đau… rất đau…
Một lời chúc phúc cho tôi và Thúy, cô gái rút vội điện thoại của mình ra nghe mặc dù chẳng có ai gọi tới cả. Sau đó cổ xin phép chúng tôi đi trước vì có việc gấp. Cả tôi và Thúy không ai nhận ra điều bất thường từ cô…
Đêm hôm ấy, có một cô gái đã ôm chặt thanh katana của mẹ mình mà khóc. Nỗi đau của cô hóa thành những giọt nước mắt sáng như pha lê, rơi xuống thanh kiếm có ánh sáng màu xanh lơ tuyệt đẹp… Chỉ có duy nhất thanh kiếm ấy mới có thể chứng kiến được sự yếu đuối của cô.
…
Hôm sau tôi đi làm trở lại, vừa bước chân vào quán café là Thím Cơ Bắp đã gọi lại mắng té tát vì cái tội bỏ làm mấy ngày hôm nay. Mà may sao thím cũng tốt nên chả thèm trừ lương tôi làm gì. Tôi thay đồng phục rồi chạy ra ngoài bắt đầu công việc của mình một cách chăm chỉ nhất có thể để bù lại những ngày nghỉ lúc trước. Lúc đi qua bàn DJ, tôi không quên cảm ơn chị Ju về việc đã chữa trị vết thương cho tôi rất tận tình:
- Hế lô người đẹp! Em quay lại rồi đây.. hề hề…
- Xì… chưa chết là may lắm rồi á con! Học không lo, suốt ngày đánh đấm…
- Chị nói cứ như mẹ em ấy!
- Biết vậy thì lo mà nghe như con đi… Nửa đêm bắt chị lật đật chạy qua truyền nước cho, còn không biết điều nữa..
- Hì hì… thì xin lỗi chị mà! mà cũng cám ơn chị nhe! Giỏi sao mà giỏi luôn á hehe…
- Nịnh hót vừa thôi… ra ngoài làm việc đi kìa…
- Ok chị!
Tôi chạy ra ngoài lăng xăng lao đầu vào làm việc. Bỗng tôi cảm thấy hình như trong quán có con bé chạy bàn mới. Ẻm cũng lăng xăng chạy nhiệt tình chẳng kém gì tôi. Để ý thì hình như thấy dáng người của ẻm quen lắm, rất giống với em Nhi. Lợi dụng lúc rảnh khách, tôi liền chạy lại bắt chuyện với ẻm. Và cuối cùng thì tôi đã phải té ngửa ra vì tưởng là Nhi thì lại… đúng là Nhi thật. Em làm ở chỗ này từ hồi nào tôi không hề hay biết. Tôi lên tiếng gọi.:
- Nh…Nhi!
- Hở? ủa Ryu! Đi làm lại rồi àh?
- Đúng là Nhi thật rồi! Làm ở đây từ hồi nào vậy?
- Àh ừh thì mấy ngày Ryu nghỉ nên Nhi làm thay mấy bữa…
- Uầy! chi cho cực vậy?
- Hìhì… có cực gì đâu! Giờ Nhi lại thấy thích công việc này… Chắc từ giờ Nhi sẽ chính thức làm việc ở đây luôn á!
- Sặc… Thầy Nhân không nói gì àh?
- Ủng hộ hết mình là đằng khác… Hihi..
- Àh ừh… vậy thì tốt… cám ơn Nhi mấy ngày nay nhé!
- Hông có gì… hihi…
Giờ tôi đã hiểu vì sao tôi lại không bị trừ lương mấy ngày nghỉ rồi, Thím Cơ bắp đúng là điếm quá mà. Đâu dễ gì tha cho tôi dễ dàng như vậy chứ. Mà thôi kệ, dù sao có thêm Nhi làm chung ở quán này cũng càng vui mà.
…
Ngày 1/1/2015, Tôi phi con 67 của mình tới trước của nhà Thúy và nẹt bô inh ỏi bên ngoài. Thúy mở của sổ ở trên lầu ra thấy tôi thì mỉm cười rồi hét lớn: “Đợi người ta 5 phút!”. Sau đó em đóng sập của lại và khoảng… nửa tiếng sau ẻm mới có mặt bên dưới cổng. Tôi càu nhàu:
- Vãi cả 5 phút!
- Hìhì… Giờ mình đi nhanh không trễ anh…
- OK… em lên xe đi…
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương cuối
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 80
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 79
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 78
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 77
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 76
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 75
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 74
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 73
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 72
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 71
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 70
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 69
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 68
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 67
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 66
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 65
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 64
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 63
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 62
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 61
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 60
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 59
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 58
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 57
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 56
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 55
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 54
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 53
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 52
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 51
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 50
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 49
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 48
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 47
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 46
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 44
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 43
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 42
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 41
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 40
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 39
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 38
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 37
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 36
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 35
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 34
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 33
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Special chap
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 32
Sáng hôm sau, Thúy chuẩn bị đồ đạc đi học đầy đủ rồi nhảy lên xe tôi chở về phòng trọ để chuẩn bị cho tôi. Sau đó tôi chở Thúy lên trường đi học bình thường như mọi ngày. Về việc thằng Quân thì chúng tôi đã đồng ý là tha cho hắn vì cái tội làm tay trong cho bên DT. Vì dù gì chúng tôi cũng đã chiến thắng và thằng Quân cũng im thin thít suốt cả buổi học không dám cựa quậy nữa.
…
Tối hôm đó, trong một quán café ấm cúng. Tôi và Thúy cùng nắm tay ngồi sát bên nhau, cùng chờ đợi một người bạn…
Đúng giờ hẹn, chiếc chuông nhỏ gắn trên cửa ra vào của quán reo lên, một cô gái xinh đẹp với mái tóc đuôi ngựa cá tính bước vào. Nhìn thấy chúng tôi, cô gái vẫy tay chào cùng một nụ cười hết sức đáng yêu rồi lon ton chạy lại ngồi vào bàn. Cô đưa ánh mắt màu xanh lá tuyệt đẹp của mình nhìn tôi và Thúy, rồi ánh mắt ấy lại đưa xuống bàn – Nơi 2 bàn tay của tôi và Thúy đang nắm chặt lấy nhau. Nụ cười của cô trong một thoáng đã tắt hẳn, gương mặt cô tái nhợt đi. Sững người một hồi, cô gái ấy cũng khẽ mỉm cười bắt chuyện với chúng tôi. Cô cũng chịu khó lắng nghe câu chuyện của chúng tôi. Khi nghe Thúy tự sự, cô gái ấy lại cười… Nụ cười của cô đẹp như pha lê vậy. Đôi mắt cô long lanh lên rất đẹp. Cô mạnh mẽ và kín đáo đến nỗi không ai ở đó kể cả tôi và Thúy biết rằng… Trái tim của cô đang đau… rất đau…
Một lời chúc phúc cho tôi và Thúy, cô gái rút vội điện thoại của mình ra nghe mặc dù chẳng có ai gọi tới cả. Sau đó cổ xin phép chúng tôi đi trước vì có việc gấp. Cả tôi và Thúy không ai nhận ra điều bất thường từ cô…
Đêm hôm ấy, có một cô gái đã ôm chặt thanh katana của mẹ mình mà khóc. Nỗi đau của cô hóa thành những giọt nước mắt sáng như pha lê, rơi xuống thanh kiếm có ánh sáng màu xanh lơ tuyệt đẹp… Chỉ có duy nhất thanh kiếm ấy mới có thể chứng kiến được sự yếu đuối của cô.
…
Hôm sau tôi đi làm trở lại, vừa bước chân vào quán café là Thím Cơ Bắp đã gọi lại mắng té tát vì cái tội bỏ làm mấy ngày hôm nay. Mà may sao thím cũng tốt nên chả thèm trừ lương tôi làm gì. Tôi thay đồng phục rồi chạy ra ngoài bắt đầu công việc của mình một cách chăm chỉ nhất có thể để bù lại những ngày nghỉ lúc trước. Lúc đi qua bàn DJ, tôi không quên cảm ơn chị Ju về việc đã chữa trị vết thương cho tôi rất tận tình:
- Hế lô người đẹp! Em quay lại rồi đây.. hề hề…
- Xì… chưa chết là may lắm rồi á con! Học không lo, suốt ngày đánh đấm…
- Chị nói cứ như mẹ em ấy!
- Biết vậy thì lo mà nghe như con đi… Nửa đêm bắt chị lật đật chạy qua truyền nước cho, còn không biết điều nữa..
- Hì hì… thì xin lỗi chị mà! mà cũng cám ơn chị nhe! Giỏi sao mà giỏi luôn á hehe…
- Nịnh hót vừa thôi… ra ngoài làm việc đi kìa…
- Ok chị!
Tôi chạy ra ngoài lăng xăng lao đầu vào làm việc. Bỗng tôi cảm thấy hình như trong quán có con bé chạy bàn mới. Ẻm cũng lăng xăng chạy nhiệt tình chẳng kém gì tôi. Để ý thì hình như thấy dáng người của ẻm quen lắm, rất giống với em Nhi. Lợi dụng lúc rảnh khách, tôi liền chạy lại bắt chuyện với ẻm. Và cuối cùng thì tôi đã phải té ngửa ra vì tưởng là Nhi thì lại… đúng là Nhi thật. Em làm ở chỗ này từ hồi nào tôi không hề hay biết. Tôi lên tiếng gọi.:
- Nh…Nhi!
- Hở? ủa Ryu! Đi làm lại rồi àh?
- Đúng là Nhi thật rồi! Làm ở đây từ hồi nào vậy?
- Àh ừh thì mấy ngày Ryu nghỉ nên Nhi làm thay mấy bữa…
- Uầy! chi cho cực vậy?
- Hìhì… có cực gì đâu! Giờ Nhi lại thấy thích công việc này… Chắc từ giờ Nhi sẽ chính thức làm việc ở đây luôn á!
- Sặc… Thầy Nhân không nói gì àh?
- Ủng hộ hết mình là đằng khác… Hihi..
- Àh ừh… vậy thì tốt… cám ơn Nhi mấy ngày nay nhé!
- Hông có gì… hihi…
Giờ tôi đã hiểu vì sao tôi lại không bị trừ lương mấy ngày nghỉ rồi, Thím Cơ bắp đúng là điếm quá mà. Đâu dễ gì tha cho tôi dễ dàng như vậy chứ. Mà thôi kệ, dù sao có thêm Nhi làm chung ở quán này cũng càng vui mà.
…
Ngày 1/1/2015, Tôi phi con 67 của mình tới trước của nhà Thúy và nẹt bô inh ỏi bên ngoài. Thúy mở của sổ ở trên lầu ra thấy tôi thì mỉm cười rồi hét lớn: “Đợi người ta 5 phút!”. Sau đó em đóng sập của lại và khoảng… nửa tiếng sau ẻm mới có mặt bên dưới cổng. Tôi càu nhàu:
- Vãi cả 5 phút!
- Hìhì… Giờ mình đi nhanh không trễ anh…
- OK… em lên xe đi…
Đọc tiếp:
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 99
Quay lại:
Muốn đi hả? dắt em theo đã – Chương 101
Danh sách chươngMuốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương cuối
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 80
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 79
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 78
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 77
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 76
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 75
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 74
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 73
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 72
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 71
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 70
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 69
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 68
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 67
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 66
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 65
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 64
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 63
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 62
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 61
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 60
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 59
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 58
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 57
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 56
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 55
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 54
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 53
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 52
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 51
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 50
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 49
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 48
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 47
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 46
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 44
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 43
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 42
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 41
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 40
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 39
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 38
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 37
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 36
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 35
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 34
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 33
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Special chap
Muốn đi hả? dắt em theo đã 2 – Chương 32