Polaroid

Anh à nếu bây giờ em nói nhớ anh


- Chuyên mục: Truyện ngắn
- Lượt xem: 131
- Tình trạng: Hoàn thành
Một năm trời em âm thầm học hành khổ sở, sáng dậy từ 6h đạp xe đi làm tối 7h mới được về nhà, chưa kịp ăn uống gì thì phải lao đầu đi học tối, về nhà mệt uể oải cũng phải thắp đèn học tới 2-3h sáng mới đi ngủ, có khi nào anh hỏi em làm việc gì chưa nhỉ? Anh à công việc của em nó nhẹ nhàng lắm chỉ việc đi kiểm tra chất lượng sản phảm xem có đạt yêu cầu không thôi, đi làm em bị bắt nạt vì em là người trẻ tuổi nhất, không có tý đào tạo nào cả, và mọi người bắt nạt em… nực cười là họ bị em dọa lại cho sợ mất dép, ai không muốn đi làm nữa thì cứ gặp em.
Mọi người nói rằng cho em nhiều tiền rồi em sẽ quên đại học là gì, cho em thời gian để mài cho mòn ý chí cuả em. Rồi em sẽ ngoan ngoãn hả, rồi em sẽ thế nào nhỉ…Em nghĩ ai mà chẳng mong muốn cuộc sống giàu sang phú quý, em nghĩ anh cũng vậy thôi đúng không? Vì em cũng vậy.Nhưng em là một loại người hiếm gặp, em không thích cuộc sống bó buộc em không hợp để lập gia đình, em giống như một con ngựa hoang luôn muốn có cuộc sống mới thú vị hơn và luôn muốn đi tới nơi không có anh nữa. Đi và đi thật xa, vì em đang mệt mỏi với cuộc sống này dần đều rồi anh ạ!
Vì vậy chuyện người yêu em dẫn về hay giới thiệu dù là anh hay bất kỳ ai cũng sẽ bị phản đối nhiệt tình, mọi người cho là ngứa mắt mọi người có ác cảm với tình yêu họ  không tin vào nó vì nó không phải là cơ sở để có một cuộc hôn nhân bền vững.
Em đã từng chứng kiến cảnh bác em ngăn cấm chuyện tình cảm của anh em chà chà nó làm em thấy thương chị gái kia, và ý định trong đầu của em là thà chết cũng không bao giờ kết hôn. Thôi được rồi dù gì em cũng đi tới đường cùng rồi cũng chẳng thể kết hôn, vậy nên em sẽ sống cho riêng em cũng không biết có qua khỏi hay không, cũng không biết con đường sắp tới như thế nào cũng không biết mọi người sẽ nói những gì nhưng gái luật là khó gả đi nhất rồi…
Em có thể dị nhân nhưng không cho phép người khác xúc phạm mình, em có thể làm gì em muốn nhưng không cho phép người khác có tư cách để đánh giá mình…Em là ai ? gia đình như thế nào ? giờ này anh không cần phải quan tâm nữa, nhưng mà em muốn nói là cho dù người đó là ai hãy cùng nhau bước tới cuối con đường, cho dù ở điểm cuối chuyến xe buýt ấy có còn hay không…

Tác giả: Bút Chì
Prev 1 2
- Chồng à, thay đồ mau đến gặp người yêu cũ đi anh!
- Khi tình yêu đến – Phần 2
- Khi tình yêu đến
- Cái tết của người chuyển giới
- Nhóc ngốc
Xtscript load: 0.000024s. Total load: 0.000216