Nó thấy tim mình đau… thấy mắt mình cay… nhìn người mình yêu nhớ một người con gái khác … có khi nào là vui đâu…? Hôm đó…. nó khóc…
Bạn bè cứ bảo nó ngốc… yêu một người kkông yêu mình chẳng khác nào tự cầm dao đâm thẳng vào tim mình vậy… nhưng nó mặc kệ… người ta nói ” Những điều tốt đẹp sẽ đến với ai tin tưởng, những điều tốt hơn sẽ đến với ai kiên nhẫn, và những điều tốt nhất chỉ đến với những người không bao giờ bỏ cuộc “. Nó luôn lấy đó là động lực, niềm tin để yêu anh nhiều hơn nữa … Nhiều lúc nó chùn bước, nó thất vọng, chỉ muốn bỏ cuộc ngay thôi… rồi nó nghĩ đến anh… nghĩ đến nụ cười anh… nó không làm được. Anh và nó vẫn chưa từng gặp nhau, chưa gọi lấy một cuộc điện thoại, chỉ có những tin nhắn chúc ngủ ngon mỗi tối nó vẫn đều đặn nhắn cho anh dù là hiếm khi nó nhận được tin nhắn trả lời.
Nó vẫn đều đặn ghé thăm tường anh… đọc hết tất cả status của anh và nó biết được nhiều điều hơn nó nghĩ…
Buổi tối hôm đó anh nói anh buồn… nó cũng buồn… anh kể về một người con gái anh thích… chợt nó hỏi :
- Con với ba chỉ có thể là bạn thôi đúng không ? – Câu hỏi nó kìm nén từ rất lâu, rất lâu, hôm nay nó mới đủ can đảm để hỏi… vì nó sợ sẽ chẳng như nó muốn…
- Ngay từ đầu ba đã nói rõ mối quan hệ này với con rồi mà , chắc lại quên rồi đúng không ?
- Uhm… con biết rồi… với con… ba đừng thương hại… tuyệt đối không …! Con không sao đâu ba … con buồn chút là hết thôi ….
- Từ đầu ba đã nói rồi mà … ba xem con như một người bạn, một đứa em gái… còn những mối quan hệ khác … ba chưa bao giờ nghĩ đến … ba không muốn yêu nữa … chắc ba bị gay đó con…
Nó biết anh chưa quên được người cũ, nó biết anh còn thương người đó nhiều lắm…. vậy mà lâu nay nó cứ tưởng bở…? Tồi thật ….! Nó chỉ giỏi ảo tưởng vị trí mình trong anh thôi ….
- Không sao… không sao…! Làm bạn cũng tốt mà …
Nó tự nhủ…
…rồi nó nấc lên…
…tiếng nấc dài…
…lần thứ 2 nó khóc ..vì anh…
Sáng nay trời không mưa nữa , một vài tia nắng khẽ len lỏi trong phòng nó … ấm áp hơn … Bây giờ sẽ không còn những ngày mưa dài manh theo những nổi buồn nó thích nữa … nắng hôm nay sẽ thay cho những ngày mưa… nó nhớ anh… thay cho một kí ức đẹp …nó từng có … chắc có lẽ vì anh thuộc về của nắng … chứ không phải là của những ngày mưa …
….
Tác giả: Bão Hạ
Bạn bè cứ bảo nó ngốc… yêu một người kkông yêu mình chẳng khác nào tự cầm dao đâm thẳng vào tim mình vậy… nhưng nó mặc kệ… người ta nói ” Những điều tốt đẹp sẽ đến với ai tin tưởng, những điều tốt hơn sẽ đến với ai kiên nhẫn, và những điều tốt nhất chỉ đến với những người không bao giờ bỏ cuộc “. Nó luôn lấy đó là động lực, niềm tin để yêu anh nhiều hơn nữa … Nhiều lúc nó chùn bước, nó thất vọng, chỉ muốn bỏ cuộc ngay thôi… rồi nó nghĩ đến anh… nghĩ đến nụ cười anh… nó không làm được. Anh và nó vẫn chưa từng gặp nhau, chưa gọi lấy một cuộc điện thoại, chỉ có những tin nhắn chúc ngủ ngon mỗi tối nó vẫn đều đặn nhắn cho anh dù là hiếm khi nó nhận được tin nhắn trả lời.
Nó vẫn đều đặn ghé thăm tường anh… đọc hết tất cả status của anh và nó biết được nhiều điều hơn nó nghĩ…
Buổi tối hôm đó anh nói anh buồn… nó cũng buồn… anh kể về một người con gái anh thích… chợt nó hỏi :
- Con với ba chỉ có thể là bạn thôi đúng không ? – Câu hỏi nó kìm nén từ rất lâu, rất lâu, hôm nay nó mới đủ can đảm để hỏi… vì nó sợ sẽ chẳng như nó muốn…
- Ngay từ đầu ba đã nói rõ mối quan hệ này với con rồi mà , chắc lại quên rồi đúng không ?
- Uhm… con biết rồi… với con… ba đừng thương hại… tuyệt đối không …! Con không sao đâu ba … con buồn chút là hết thôi ….
- Từ đầu ba đã nói rồi mà … ba xem con như một người bạn, một đứa em gái… còn những mối quan hệ khác … ba chưa bao giờ nghĩ đến … ba không muốn yêu nữa … chắc ba bị gay đó con…
Nó biết anh chưa quên được người cũ, nó biết anh còn thương người đó nhiều lắm…. vậy mà lâu nay nó cứ tưởng bở…? Tồi thật ….! Nó chỉ giỏi ảo tưởng vị trí mình trong anh thôi ….
- Không sao… không sao…! Làm bạn cũng tốt mà …
Nó tự nhủ…
…rồi nó nấc lên…
…tiếng nấc dài…
…lần thứ 2 nó khóc ..vì anh…
Sáng nay trời không mưa nữa , một vài tia nắng khẽ len lỏi trong phòng nó … ấm áp hơn … Bây giờ sẽ không còn những ngày mưa dài manh theo những nổi buồn nó thích nữa … nắng hôm nay sẽ thay cho những ngày mưa… nó nhớ anh… thay cho một kí ức đẹp …nó từng có … chắc có lẽ vì anh thuộc về của nắng … chứ không phải là của những ngày mưa …
….
Tác giả: Bão Hạ