Nhi làm được tất cả nhưng quên Hoàng thì không. Cho đến tận chiều qua, cái tin Hoàng vừa mở công ti riêng và sắp kết hôn làm cô choáng váng. Nhi bắt xe lên Mộc Châu, lại thả mình lang thang mọi chốn đã từng là kỉ niệm, tự nhủ sẽ là lần cuối quay lại đây, vì Hoàng.
8h sáng, Nhi trở về Hà Nội. Đứng trước điểm tổ chức tiệc cưới của Hoàng đối diện Hồ Tây, Nhi lặng lẽ nép vào một góc, tấm thiệp mời không phải do Hoàng gửi ướt nhoè cả mưa, và nước mắt. Chiếc phong bì có một bức thư tay vừa an vị trong kia, mãi mãi chỉ có Hoàng biết được, những yêu thương xưa cũ ấy cũng nên được chôn vùi dù bằng cách nào đi nữa…
Tháng 12, Hà Nội vẫn đằm mình trong những đợt rét kéo về liên tiếp. Nhi thì thầm:
“Hoàng à, là em bỏ rơi anh nên em sẽ đủ tàn nhẫn để quên anh, mãi mãi…”
Tác giả: Di An
8h sáng, Nhi trở về Hà Nội. Đứng trước điểm tổ chức tiệc cưới của Hoàng đối diện Hồ Tây, Nhi lặng lẽ nép vào một góc, tấm thiệp mời không phải do Hoàng gửi ướt nhoè cả mưa, và nước mắt. Chiếc phong bì có một bức thư tay vừa an vị trong kia, mãi mãi chỉ có Hoàng biết được, những yêu thương xưa cũ ấy cũng nên được chôn vùi dù bằng cách nào đi nữa…
Tháng 12, Hà Nội vẫn đằm mình trong những đợt rét kéo về liên tiếp. Nhi thì thầm:
“Hoàng à, là em bỏ rơi anh nên em sẽ đủ tàn nhẫn để quên anh, mãi mãi…”
Tác giả: Di An