- ” thôi tùy mày, vào lớp đi ”
Hana Akizuki – Bạn thân tôi. Người Nhật chính gốc. Nó học tiếng Việt qua tôi, nó nhất quyết bắt tôi giao tiếp tiếng việt với nó ở nước Việt Nam nên tôi cũng không từ chối.
À ! Tôi tên là Khánh Trang, khi đi Nhật tôi tên Aiko. Hana-chan vốn thích gọi tôi là Aiko nên nó không bao giờ gọi tôi là trang, cho dù nó biết gọi đấy chứ ==”
Hôm nay, lớp tôi có học sinh mới chuyển vào. Là một thằng con trai người lai …. ừm… 3 dòng máu như được giới thiệu. Nghe đâu là Bố hắn là người Anh chính gốc nên hắn thừa hưởng đôi mắt màu xanh biển và mái tóc màu nâu. Mẹ hắn là người Việt lai Hàn nên hắn có khuôn mặt baby mang nét Châu Á. Hắn bước vào lớp đã biết bao ánh mắt mê “zai” chỉa vào và bao gồm ánh mắt ghen tị của những đứa con trai khác. Tôi rất ghét những tên người lai, ghét cay đắng là đằng khác, nhưng cha ông ngày xưa nói ” ghét của nào trời trao của đó ” thật cấm sai vì hiện tại tôi bị xếp ngồi với cái tên người lai này. Tại sao tôi ghét người lai ư ? vì 17 năm nay trên đời này, tôi đã quen biết hết 6 tên người lai, và chúng đều ăn hiếp tôi , rất nhiều, kiểu như “sống không bằng chết ” nên tôi ghét những tên con lai. Và giờ đây tôi lại dính phải một tên người lai. Tên hắn Johnson Quốc Dương, tôi phải nhớ để còn rủa hắn chứ ^^ Tôi mặc kệ, lơ hắn đi. Dù hắn cố làm quen.
*Tâm sự của hắn* Hắn theo cô nàng Aiko Trang ( biệt danh của tôi khi về Việt Nam) qua tới tận đây. Ép hiệu trưởng cho chung lớp nữa, chỉ là muốn làm quen cô. Hắn để ý cô khi cô còn ở Nhật. Nhưng cô chuyển đi, khiến hắn đang tương tư cô ngày đêm không yên, đòi tìm ra cô. Tìm ra thì quyết tâm lần này theo cô qua đây để theo đuổi cô. Nhưng cái cô nàng này thật vô tâm, lơ hắn như vậy…
Ôi! hôm nay thật là ngày tồi của tôi mà. Sáng sớm thì bị ông anh đẳng cấp kia cướp đồ ăn lại còn phá xe đạp, đến trường thì xui xẻo với tên người lai này. Nghĩ lại cảnh giờ ra chơi, huy hoàng quá…. Chẳng là tôi và tên lai đáng ghét chiếm bàn cùng 1 lúc, không ai nhường ai, chúng tôi đấu mắt với nhau, nhưng cái con nhỏ chết tiệt nào vì mê tên lai này mà mang ly nước tới tạt vào mặt tôi vì… dám thu hút sự chú ý idol của lòng nó. Gì ? Mơ tôi cũng không chọn cái ác mộng gặp tên này đâu. Tôi bực. Tôi chưa từng bị đối xử thế này. Hana thấy thế cũng tức thay tôi. Tôi nhìn Hana, nhìn nhỏ vừa “tặng” tôi ly nước, tôi cầm chai tương cà quăng qua cho Hana chụp. Nhỏ hiểu ý, còn tôi cầm chai tương đen. Tôi nói :
- ” Tôi trang điểm cho cô nhé ”
Nói rồi tôi và Hana xịt chai 2 chai tương vào đầy người nhỏ, mọi người xung quanh sợ dính phải nên né ra hết. Nhỏ sợ hãi, chạy đi. Tên người lai cười khẩy ” màn diễn đẹp mắt, tôi không cần chỗ ngồi dơ bẩn này nữa đâu ” và tên lai đó bỏ đi. Tôi cảm thấy thật thật ghét hắn.
* Tâm sự của hắn* Ngay khi thấy cô bị tạt một ly nước, hắn tức thật sự, hắn muốn xông lên cho cô ta một cái tát vì dám tạt nước người hắn yêu. Nhưng thấy cảnh cô trừng phạt lại, hắn lại hài lòng. Tuy nhiên anh không bỏ qua, hắn nhất định phải cho con nhỏ đó không thể bước vô trường này hay có thể xuất hiện trước mặt cô và hắn nữa.
Tôi đi thay trang phục bị ướt, Hana giúp tôi.
Tôi về nhà mệt mỏi. Hôm nay đến phiên tôi làm cơm tối. Tôi chỉnh lại xích xe đạp rồi chạy ra siêu thị mua đồ về nấu.
*Siêu thị* Ôi! đi mua cũng không yên. Tình hình là tôi lại gặp có tên người lai Johnson Quốc Dương này nữa. Chúng tôi gây lộn vì chỉ còn một bịch sốt cari nhưng cả hai chúng tôi đều muốn mua. Thế là tranh cãi. Cũng may là nhân viên đã mang hàng ra xếp thêm nên trận chiến kết thúc. Chúc tôi nguýt nhau rồi mỗi người mỗi ngả.
Nhìn đồng hồ, gần đến giờ có chương trình tôi yêu thích, phải mau về thôi. Tôi tính tiền xong, lấy xe đạp chạy nhanh về nhà. Tối nay, nhà tôi vui vẻ. Ông anh hai tôi vì mệt, chỉ lo cắm đầu ăn mà quên mất có thể bị tôi hại. Kết quả, anh tôi sặc tới mũi vì bị tôi cho quá trời tiêu và ớt … xay nhuyễn mà không biết ^^ Aiko Trang is number one !
Giờ đây, hằng ngày đi học của tôi như một cực hình. Chính xác là cực hình khi luôn luôn phải cãi lộn với tên lai đáng ghét đó, phải đối mắt với những trò đánh ghen của những bà chị si mê hắn. Khi thì gạt chân, khì thì ném đồ từ trên xuống, vân vân và mây mây …. Có lẽ số hên nên tôi vẫn toàn mạng về nhà ^^.
Nhưng, tôi mệt mỏi vì những chuyện này. Hôm nay, tôi cúp tiết ra cái nơi vắng vẻ thơ mộng sau trường ngồi. Cảm giác thật yên bình. Tôi cất tiếng hát “Có … mồt người vẫn đứng phía sau. Mồt người đợi chờ tình yêu tới .Dù cho màn đêm phủ lối.
Và có mồt điều ta phải thấu hiểu.Rằng … cả cuồc đời này … chẳng mấy ai là hoàn hảo.Đừng để che dấu tình yêu và sự ngọt ngào. Hãy để cuồc sống chan hòa niềm yêu thương. Hãy nối những lời thân thương khi trái tim còn rung đồng. Đừng để mồt ngày tiếng yêu trở nên vô cảm
“
Hana Akizuki – Bạn thân tôi. Người Nhật chính gốc. Nó học tiếng Việt qua tôi, nó nhất quyết bắt tôi giao tiếp tiếng việt với nó ở nước Việt Nam nên tôi cũng không từ chối.
À ! Tôi tên là Khánh Trang, khi đi Nhật tôi tên Aiko. Hana-chan vốn thích gọi tôi là Aiko nên nó không bao giờ gọi tôi là trang, cho dù nó biết gọi đấy chứ ==”
Hôm nay, lớp tôi có học sinh mới chuyển vào. Là một thằng con trai người lai …. ừm… 3 dòng máu như được giới thiệu. Nghe đâu là Bố hắn là người Anh chính gốc nên hắn thừa hưởng đôi mắt màu xanh biển và mái tóc màu nâu. Mẹ hắn là người Việt lai Hàn nên hắn có khuôn mặt baby mang nét Châu Á. Hắn bước vào lớp đã biết bao ánh mắt mê “zai” chỉa vào và bao gồm ánh mắt ghen tị của những đứa con trai khác. Tôi rất ghét những tên người lai, ghét cay đắng là đằng khác, nhưng cha ông ngày xưa nói ” ghét của nào trời trao của đó ” thật cấm sai vì hiện tại tôi bị xếp ngồi với cái tên người lai này. Tại sao tôi ghét người lai ư ? vì 17 năm nay trên đời này, tôi đã quen biết hết 6 tên người lai, và chúng đều ăn hiếp tôi , rất nhiều, kiểu như “sống không bằng chết ” nên tôi ghét những tên con lai. Và giờ đây tôi lại dính phải một tên người lai. Tên hắn Johnson Quốc Dương, tôi phải nhớ để còn rủa hắn chứ ^^ Tôi mặc kệ, lơ hắn đi. Dù hắn cố làm quen.
*Tâm sự của hắn* Hắn theo cô nàng Aiko Trang ( biệt danh của tôi khi về Việt Nam) qua tới tận đây. Ép hiệu trưởng cho chung lớp nữa, chỉ là muốn làm quen cô. Hắn để ý cô khi cô còn ở Nhật. Nhưng cô chuyển đi, khiến hắn đang tương tư cô ngày đêm không yên, đòi tìm ra cô. Tìm ra thì quyết tâm lần này theo cô qua đây để theo đuổi cô. Nhưng cái cô nàng này thật vô tâm, lơ hắn như vậy…
Ôi! hôm nay thật là ngày tồi của tôi mà. Sáng sớm thì bị ông anh đẳng cấp kia cướp đồ ăn lại còn phá xe đạp, đến trường thì xui xẻo với tên người lai này. Nghĩ lại cảnh giờ ra chơi, huy hoàng quá…. Chẳng là tôi và tên lai đáng ghét chiếm bàn cùng 1 lúc, không ai nhường ai, chúng tôi đấu mắt với nhau, nhưng cái con nhỏ chết tiệt nào vì mê tên lai này mà mang ly nước tới tạt vào mặt tôi vì… dám thu hút sự chú ý idol của lòng nó. Gì ? Mơ tôi cũng không chọn cái ác mộng gặp tên này đâu. Tôi bực. Tôi chưa từng bị đối xử thế này. Hana thấy thế cũng tức thay tôi. Tôi nhìn Hana, nhìn nhỏ vừa “tặng” tôi ly nước, tôi cầm chai tương cà quăng qua cho Hana chụp. Nhỏ hiểu ý, còn tôi cầm chai tương đen. Tôi nói :
- ” Tôi trang điểm cho cô nhé ”
Nói rồi tôi và Hana xịt chai 2 chai tương vào đầy người nhỏ, mọi người xung quanh sợ dính phải nên né ra hết. Nhỏ sợ hãi, chạy đi. Tên người lai cười khẩy ” màn diễn đẹp mắt, tôi không cần chỗ ngồi dơ bẩn này nữa đâu ” và tên lai đó bỏ đi. Tôi cảm thấy thật thật ghét hắn.
* Tâm sự của hắn* Ngay khi thấy cô bị tạt một ly nước, hắn tức thật sự, hắn muốn xông lên cho cô ta một cái tát vì dám tạt nước người hắn yêu. Nhưng thấy cảnh cô trừng phạt lại, hắn lại hài lòng. Tuy nhiên anh không bỏ qua, hắn nhất định phải cho con nhỏ đó không thể bước vô trường này hay có thể xuất hiện trước mặt cô và hắn nữa.
Tôi đi thay trang phục bị ướt, Hana giúp tôi.
Tôi về nhà mệt mỏi. Hôm nay đến phiên tôi làm cơm tối. Tôi chỉnh lại xích xe đạp rồi chạy ra siêu thị mua đồ về nấu.
*Siêu thị* Ôi! đi mua cũng không yên. Tình hình là tôi lại gặp có tên người lai Johnson Quốc Dương này nữa. Chúng tôi gây lộn vì chỉ còn một bịch sốt cari nhưng cả hai chúng tôi đều muốn mua. Thế là tranh cãi. Cũng may là nhân viên đã mang hàng ra xếp thêm nên trận chiến kết thúc. Chúc tôi nguýt nhau rồi mỗi người mỗi ngả.
Nhìn đồng hồ, gần đến giờ có chương trình tôi yêu thích, phải mau về thôi. Tôi tính tiền xong, lấy xe đạp chạy nhanh về nhà. Tối nay, nhà tôi vui vẻ. Ông anh hai tôi vì mệt, chỉ lo cắm đầu ăn mà quên mất có thể bị tôi hại. Kết quả, anh tôi sặc tới mũi vì bị tôi cho quá trời tiêu và ớt … xay nhuyễn mà không biết ^^ Aiko Trang is number one !
Giờ đây, hằng ngày đi học của tôi như một cực hình. Chính xác là cực hình khi luôn luôn phải cãi lộn với tên lai đáng ghét đó, phải đối mắt với những trò đánh ghen của những bà chị si mê hắn. Khi thì gạt chân, khì thì ném đồ từ trên xuống, vân vân và mây mây …. Có lẽ số hên nên tôi vẫn toàn mạng về nhà ^^.
Nhưng, tôi mệt mỏi vì những chuyện này. Hôm nay, tôi cúp tiết ra cái nơi vắng vẻ thơ mộng sau trường ngồi. Cảm giác thật yên bình. Tôi cất tiếng hát “Có … mồt người vẫn đứng phía sau. Mồt người đợi chờ tình yêu tới .Dù cho màn đêm phủ lối.
Và có mồt điều ta phải thấu hiểu.Rằng … cả cuồc đời này … chẳng mấy ai là hoàn hảo.Đừng để che dấu tình yêu và sự ngọt ngào. Hãy để cuồc sống chan hòa niềm yêu thương. Hãy nối những lời thân thương khi trái tim còn rung đồng. Đừng để mồt ngày tiếng yêu trở nên vô cảm
“