Tim của Mặc Tiểu Tịch đột nhiên đau đớn dữ dội, đây mới là lời nói thật của anh: “Đồ chơi! Đúng vậy, trước kia tôi là món đồ chơi của anh, anh muốn giẫm thì giẫm lên, anh muốn huỷ hoại thì hủy hoại, sau này tôi sẽ không làm, không bao giờ làm nữa.” Mấy chữ đồ chơi này, giống như một cây châm, tàn nhẫn, không chút lưu tình đâm vào tim cô.
Cô cắn môi, nhặt quần áo dưới đất lên, im lặng mặc vào, đời này, nếu cô còn có một chút quan hệ với người đàn ông này, cô cũng tự mình coi thường mình.
Ngực đau đớn không cách nào thở được, cô cầm giày, không kịp mang vào, bước nhanh về phía cửa, mở cửa đi ra ngoài.
Nước mắt, lúc cô đi tới cửa, không kiềm được chảy xuống.
Tập Bác Niên hối hận về những lời nói vô tình của mình, biết rõ cô kị hai chữ kia, còn nóng nảy đầu óc rồi nói ra miệng, tổn thương cô.
Rốt cuộc anh đang làm gì, chờ anh nhanh chóng mặc quần áo đuổi theo, đã không thấy cô đâu nữa!
Trái tim trống rỗng đau đớn, từng chút từng chút lan ra đáy lòng anh.
Mặc Tiểu Tịch gọi xe trở về căn hộ, vừa đến nhà đã trốn vào phòng, ngã xuống giường, thì ra người ngu ngốc nhất luôn là cô, yêu anh là chuyện ngu ngốc nhất đời này của cô, kết quả mất cả thân xác lẫn trái tim, ngay cả con trai cũng bị cướp mất.
Nước mắt từ trong vành mắt chảy ra, không cách nào ngừng được.
Mấy ngày nay Thiên Dã đi vùng khác quay phim, có lẽ mười ngày nửa tháng cũng không thể trở về, đêm hôm qua, anh gọi điện thoại về nhà, gọi thế nào cũng không thông, lòng lập tức nóng như lửa đốt, vừa gấp gáp lên máy bay trở về, vừa gọi điện thoại cho Tô Lộ Di, hỏi Mặc Tiểu Tịch ở đâu, không ngờ cô ta cũng không biết, chỉ nói, hôm qua là buổi diễn tập đầu tiên.
Lúc này, Mặc Tiểu Tịch đang khổ sở khóc ở trên giường, nghe ngoài cửa có tiếng bước chân, cô vội vàng lau đi nước mắt trên mặt, làm bộ như đã ngủ.
Thiên Dã đẩy cửa phòng cô ra, nhìn thấy cô đang ngủ, lòng cũng thả lỏng xuống.
Anh ngồi vào bên cạnh giường của cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt cô: “Này…, Mặc Tiểu Tịch, sao em ở nhà lại không nghe điện thoại, muốn hù chết anh phải không hả?” Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 146 (end)
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 142
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 141
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 140
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 139
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 138
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 137
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 136
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 134
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 133
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 132
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 131
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 130
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 129
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 128
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 127
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 126
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 125
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 124
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 123
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 122
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 121
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 120
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 119
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 118
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 117
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 116
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 115
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 114
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 113
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 112
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 111
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 110
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 109
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 108
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 107
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 106
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 105
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 104
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 103
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 102
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 101
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 100
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 99
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 98
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 97
Cô cắn môi, nhặt quần áo dưới đất lên, im lặng mặc vào, đời này, nếu cô còn có một chút quan hệ với người đàn ông này, cô cũng tự mình coi thường mình.
Ngực đau đớn không cách nào thở được, cô cầm giày, không kịp mang vào, bước nhanh về phía cửa, mở cửa đi ra ngoài.
Nước mắt, lúc cô đi tới cửa, không kiềm được chảy xuống.
Tập Bác Niên hối hận về những lời nói vô tình của mình, biết rõ cô kị hai chữ kia, còn nóng nảy đầu óc rồi nói ra miệng, tổn thương cô.
Rốt cuộc anh đang làm gì, chờ anh nhanh chóng mặc quần áo đuổi theo, đã không thấy cô đâu nữa!
Trái tim trống rỗng đau đớn, từng chút từng chút lan ra đáy lòng anh.
Mặc Tiểu Tịch gọi xe trở về căn hộ, vừa đến nhà đã trốn vào phòng, ngã xuống giường, thì ra người ngu ngốc nhất luôn là cô, yêu anh là chuyện ngu ngốc nhất đời này của cô, kết quả mất cả thân xác lẫn trái tim, ngay cả con trai cũng bị cướp mất.
Nước mắt từ trong vành mắt chảy ra, không cách nào ngừng được.
Mấy ngày nay Thiên Dã đi vùng khác quay phim, có lẽ mười ngày nửa tháng cũng không thể trở về, đêm hôm qua, anh gọi điện thoại về nhà, gọi thế nào cũng không thông, lòng lập tức nóng như lửa đốt, vừa gấp gáp lên máy bay trở về, vừa gọi điện thoại cho Tô Lộ Di, hỏi Mặc Tiểu Tịch ở đâu, không ngờ cô ta cũng không biết, chỉ nói, hôm qua là buổi diễn tập đầu tiên.
Lúc này, Mặc Tiểu Tịch đang khổ sở khóc ở trên giường, nghe ngoài cửa có tiếng bước chân, cô vội vàng lau đi nước mắt trên mặt, làm bộ như đã ngủ.
Thiên Dã đẩy cửa phòng cô ra, nhìn thấy cô đang ngủ, lòng cũng thả lỏng xuống.
Anh ngồi vào bên cạnh giường của cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt cô: “Này…, Mặc Tiểu Tịch, sao em ở nhà lại không nghe điện thoại, muốn hù chết anh phải không hả?” Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 146 (end)
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 142
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 141
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 140
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 139
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 138
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 137
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 136
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 134
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 133
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 132
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 131
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 130
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 129
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 128
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 127
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 126
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 125
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 124
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 123
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 122
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 121
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 120
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 119
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 118
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 117
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 116
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 115
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 114
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 113
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 112
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 111
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 110
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 109
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 108
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 107
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 106
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 105
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 104
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 103
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 102
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 101
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 100
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 99
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 98
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 97