Chương 114: Ai đã chơi ai
Thiên Dã ở thành phố khác, quay phim tới nửa đêm mới kết thúc, lúc chuẩn bị đi nghỉ ngơi, nhìn thấy mấy nhân viên khác vây quanh máy tính, không biết nói chuyện gì lại hăng say như vậy, anh vốn là người không thích tham gia náo nhiệt, hơn nữa siêu sao trong tổ diễn rất có phân lượng, cho nên mấy diễn viên phụ cũng sẽ không tới tìm ai nói chuyện.
Trợ lý đưa nước cho anh, Thiên Dã hơi tò mò hòi: “Bọn họ đang nói chuyện gì mà hăng say vậy?”
“À, tôi không biết, tôi nghĩ chắc là một số tin đồn thôi, anh cũng mệt rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi.” Trợ lý ra vẻ thoải mái nói, giọng nói có chút không tự nhiên, bởi vì đám người kia nói chuyện rất lớn, anh ta sợ anh sẽ nghe thấy gì đó.
Thiên Dã vốn chỉ thuận miệng hỏi, cũng không quan tâm, nhưng bây giờ thấy nét mặt của trợ lý kỳ lạ như vậy, trái lại anh có chút nghi ngờ.
Uống một hớp nước, anh đi về phía đó, trợ lý vội vàng ngăn cản anh: “Không có gì hay để xem cả, chúng tôi về nhanh đi.”
“Nếu không có gì, tôi xem một chút có sao.” Anh ta càng như thế, trong lòng Thiên Dã càng thêm nghi ngờ, anh đi vòng qua trợ lý, bước tới bên cạnh đám người kia.
Mọi người thấy Thiên Dã tới, hiếm khi hôm nay có anh đến góp vui, một vài người đứng lên, nhường chỗ ngồi cho anh: “Thiên Dã, anh ngồi đi.”
“Không cần, tôi đứng là được rồi, mọi người ngồi đi, mọi người đang nói chuyện gì vậy?” Anh nhã nhặn hỏi, nhìn về phía màn hình máy tính, hình của Mặc Tiểu Tịch, khiến cho lòng anh run lên.
Mọi người không biết, quan hệ thân thiết của Thiên Dã và Mặc Tiểu Tịch, nghe hỏi, lập tức kể lại đầu đuôi gốc ngọn của sự việc cho anh nghe, còn nhiệt tình mở video kia cho anh xem, trợ lý ở bên cạnh, mồ hôi nhanh chảy xuống, Lộ Di đã nói, nhất định không thể để Thiên Dã biết.
Sau khi Thiên Dã nghe xong, sắc mặt trở nên vô cùng u ám, nhưng anh không muốn biểu hiện quá thất lễ trước mặt người khác: “Mọi người xem đi, tôi về trước.”
“Được, anh đi thong thả.” Mọi người không nhận ra sự khác thường của anh, sắc mặt anh không tốt, còn tưởng do quay phim quá mệt.
Thiên Dã im lặng, cũng không có trách cứ trợ lý gạt anh, bởi vì anh biết chắc chắn là ý của Tô Lộ Di, anh mặc áo khoác vào, chạy thẳng đến sân bay, trợ lý không ngăn cản được.
Anh gọi điện thoại cho Mặc Tiểu Tịch, Mặc Tiểu Tịch vừa thấy là Thiên Dã, trấn định lại tâm trạng buồn bực, nhấc điện thoại: “Alo, đã trễ thế này, anh vẫn chưa ngủ sao?”
“Ừ, vừa kết thúc công việc, bên em tiến triển thuận lợi chứ?” Thiên Dã không nói toạc ra ngay, mà thử hỏi một câu.
“Rất tốt, anh không cần quan tâm quá, mau đi ngủ đi, em cũng muốn ngủ.” Mặc Tiểu Tịch nhẹ nhàng nói, thực ra cô nào có ngủ được.
“Được, cứ như vậy đi.” Thiên Dã cúp điện thoại, anh biết nếu anh nói trong điện thoại là anh muốn về, cô nhất định sẽ phản đối, chuyện cấp bách bây giờ, chạy tới bên cạnh cô là quan trọng nhất.
Mặc Tiểu Tịch nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, thở dài, nên giải quyết chuyện này thế nào mới tốt, kỳ thực mấy ngày nay cô vẫn đang nghĩ cách.
Không phải cô sợ, chẳng qua là không muốn làm việc lỗ mãng, cô vừa mới vào, đã rướt lấy phiền phức như vậy.
Sáng sớm, mặt trời ở phía đông từ từ dâng lên, một ngày mới lại bắt đầu.
Tập Bác Niên dậy rất sớm, cả đêm anh cũng không chợp mắt, anh đã kêu thuộc hạ đi tìm ba tên nam diễn viên kia, chuyện này thật sự chỉ đơn giản là trả thù sao? Hay có người ở sau lưng sắp đặt.
Muốn giải quyết chuyện này, nhất định phải bắt đầu điều tra từ ngọn nguồn.
Mặc Tiểu Tịch đang ở nhà ăn một chút điểm tâm, ngoài cửa truyền đến tiếng chuyển động của chìa khóa, cô ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Lộ Di bước nhanh tới.
“Tiểu Tịch, cô lập tức chuẩn bị một chút, chúng ta phải mở hội nghị chiêu đãi ký giả.”
“Hôm nay sao? Lúc đó tôi nên nói gì?” Mặc Tiểu Tịch bỏ đũa xuống, đi tới trước mặt cô ta.
“Cô không cần nói gì cả, bây giờ lập tức đi thay quần áo, trang điểm một chút.” Tô Lộ Di vừa tự rót nước, vừa hối thúc Mặc Tiểu Tịch, sáng nay cô ta đã liên lạc với ông chủ, ông ta nói đã chuyển giao giấy tờ, cũng đồng ý, nếu người nọ chịu ra mặt hỗ trợ, bọn họ sẽ phối hợp làm chứng.
Bây giờ cô ta vẫn không biết người nọ có xuất hiện hay không, nhưng 20% cơ hội cũng phải thử một lần, nhất định phải phản kích mới được.
Mặc Tiểu Tịch có chút mù mịt, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể tin tưởng cô ta.
8h30′ sáng, lại có một tin tức chấn động bùng nổ, có một người dùng giấu tên, lên tiếng nói rằng bây giờ Mặc Tiểu Tịch đang ở trong nhà của Thiên Dã, ngay cả địa chỉ cũng nói ra.
Phải biết, đây là một chuyện rất bí mật, nếu không mỗi ngày cũng không có hàng vạn người mê điện ảnh đứng ở ngoài cửa nhà của Thiên Dã, cuộc sống của anh thế nào, người biết được, cũng rất ít.
Tô Lộ Di thấp thỏm xem đồng hồ, di động đột nhiên vang lên, cô ta nhanh chóng nhấc điện thoại, nghe thấy tin tức, kêu lên: “Cái gì? Chuyện này rốt cuộc là ai làm, tôi đã biết, cô tiếp tục tiến hành việc của cô bên kia đi.” Cúp điện thoại, cô ta cảm thấy vô cùng nặng nề.
Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 146 (end)
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 142
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 141
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 140
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 139
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 138
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 137
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 136
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 134
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 133
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 132
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 131
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 130
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 129
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 128
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 127
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 126
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 125
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 124
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 123
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 122
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 121
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 120
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 119
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 118
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 117
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 116
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 115
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 114
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 113
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 112
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 111
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 110
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 109
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 108
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 107
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 106
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 105
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 104
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 103
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 102
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 101
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 100
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 99
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 98
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 97
Thiên Dã ở thành phố khác, quay phim tới nửa đêm mới kết thúc, lúc chuẩn bị đi nghỉ ngơi, nhìn thấy mấy nhân viên khác vây quanh máy tính, không biết nói chuyện gì lại hăng say như vậy, anh vốn là người không thích tham gia náo nhiệt, hơn nữa siêu sao trong tổ diễn rất có phân lượng, cho nên mấy diễn viên phụ cũng sẽ không tới tìm ai nói chuyện.
Trợ lý đưa nước cho anh, Thiên Dã hơi tò mò hòi: “Bọn họ đang nói chuyện gì mà hăng say vậy?”
“À, tôi không biết, tôi nghĩ chắc là một số tin đồn thôi, anh cũng mệt rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi.” Trợ lý ra vẻ thoải mái nói, giọng nói có chút không tự nhiên, bởi vì đám người kia nói chuyện rất lớn, anh ta sợ anh sẽ nghe thấy gì đó.
Thiên Dã vốn chỉ thuận miệng hỏi, cũng không quan tâm, nhưng bây giờ thấy nét mặt của trợ lý kỳ lạ như vậy, trái lại anh có chút nghi ngờ.
Uống một hớp nước, anh đi về phía đó, trợ lý vội vàng ngăn cản anh: “Không có gì hay để xem cả, chúng tôi về nhanh đi.”
“Nếu không có gì, tôi xem một chút có sao.” Anh ta càng như thế, trong lòng Thiên Dã càng thêm nghi ngờ, anh đi vòng qua trợ lý, bước tới bên cạnh đám người kia.
Mọi người thấy Thiên Dã tới, hiếm khi hôm nay có anh đến góp vui, một vài người đứng lên, nhường chỗ ngồi cho anh: “Thiên Dã, anh ngồi đi.”
“Không cần, tôi đứng là được rồi, mọi người ngồi đi, mọi người đang nói chuyện gì vậy?” Anh nhã nhặn hỏi, nhìn về phía màn hình máy tính, hình của Mặc Tiểu Tịch, khiến cho lòng anh run lên.
Mọi người không biết, quan hệ thân thiết của Thiên Dã và Mặc Tiểu Tịch, nghe hỏi, lập tức kể lại đầu đuôi gốc ngọn của sự việc cho anh nghe, còn nhiệt tình mở video kia cho anh xem, trợ lý ở bên cạnh, mồ hôi nhanh chảy xuống, Lộ Di đã nói, nhất định không thể để Thiên Dã biết.
Sau khi Thiên Dã nghe xong, sắc mặt trở nên vô cùng u ám, nhưng anh không muốn biểu hiện quá thất lễ trước mặt người khác: “Mọi người xem đi, tôi về trước.”
“Được, anh đi thong thả.” Mọi người không nhận ra sự khác thường của anh, sắc mặt anh không tốt, còn tưởng do quay phim quá mệt.
Thiên Dã im lặng, cũng không có trách cứ trợ lý gạt anh, bởi vì anh biết chắc chắn là ý của Tô Lộ Di, anh mặc áo khoác vào, chạy thẳng đến sân bay, trợ lý không ngăn cản được.
Anh gọi điện thoại cho Mặc Tiểu Tịch, Mặc Tiểu Tịch vừa thấy là Thiên Dã, trấn định lại tâm trạng buồn bực, nhấc điện thoại: “Alo, đã trễ thế này, anh vẫn chưa ngủ sao?”
“Ừ, vừa kết thúc công việc, bên em tiến triển thuận lợi chứ?” Thiên Dã không nói toạc ra ngay, mà thử hỏi một câu.
“Rất tốt, anh không cần quan tâm quá, mau đi ngủ đi, em cũng muốn ngủ.” Mặc Tiểu Tịch nhẹ nhàng nói, thực ra cô nào có ngủ được.
“Được, cứ như vậy đi.” Thiên Dã cúp điện thoại, anh biết nếu anh nói trong điện thoại là anh muốn về, cô nhất định sẽ phản đối, chuyện cấp bách bây giờ, chạy tới bên cạnh cô là quan trọng nhất.
Mặc Tiểu Tịch nhìn chằm chằm vào điện thoại di động, thở dài, nên giải quyết chuyện này thế nào mới tốt, kỳ thực mấy ngày nay cô vẫn đang nghĩ cách.
Không phải cô sợ, chẳng qua là không muốn làm việc lỗ mãng, cô vừa mới vào, đã rướt lấy phiền phức như vậy.
Sáng sớm, mặt trời ở phía đông từ từ dâng lên, một ngày mới lại bắt đầu.
Tập Bác Niên dậy rất sớm, cả đêm anh cũng không chợp mắt, anh đã kêu thuộc hạ đi tìm ba tên nam diễn viên kia, chuyện này thật sự chỉ đơn giản là trả thù sao? Hay có người ở sau lưng sắp đặt.
Muốn giải quyết chuyện này, nhất định phải bắt đầu điều tra từ ngọn nguồn.
Mặc Tiểu Tịch đang ở nhà ăn một chút điểm tâm, ngoài cửa truyền đến tiếng chuyển động của chìa khóa, cô ngẩng đầu, nhìn thấy Tô Lộ Di bước nhanh tới.
“Tiểu Tịch, cô lập tức chuẩn bị một chút, chúng ta phải mở hội nghị chiêu đãi ký giả.”
“Hôm nay sao? Lúc đó tôi nên nói gì?” Mặc Tiểu Tịch bỏ đũa xuống, đi tới trước mặt cô ta.
“Cô không cần nói gì cả, bây giờ lập tức đi thay quần áo, trang điểm một chút.” Tô Lộ Di vừa tự rót nước, vừa hối thúc Mặc Tiểu Tịch, sáng nay cô ta đã liên lạc với ông chủ, ông ta nói đã chuyển giao giấy tờ, cũng đồng ý, nếu người nọ chịu ra mặt hỗ trợ, bọn họ sẽ phối hợp làm chứng.
Bây giờ cô ta vẫn không biết người nọ có xuất hiện hay không, nhưng 20% cơ hội cũng phải thử một lần, nhất định phải phản kích mới được.
Mặc Tiểu Tịch có chút mù mịt, nhưng bây giờ cũng chỉ có thể tin tưởng cô ta.
8h30′ sáng, lại có một tin tức chấn động bùng nổ, có một người dùng giấu tên, lên tiếng nói rằng bây giờ Mặc Tiểu Tịch đang ở trong nhà của Thiên Dã, ngay cả địa chỉ cũng nói ra.
Phải biết, đây là một chuyện rất bí mật, nếu không mỗi ngày cũng không có hàng vạn người mê điện ảnh đứng ở ngoài cửa nhà của Thiên Dã, cuộc sống của anh thế nào, người biết được, cũng rất ít.
Tô Lộ Di thấp thỏm xem đồng hồ, di động đột nhiên vang lên, cô ta nhanh chóng nhấc điện thoại, nghe thấy tin tức, kêu lên: “Cái gì? Chuyện này rốt cuộc là ai làm, tôi đã biết, cô tiếp tục tiến hành việc của cô bên kia đi.” Cúp điện thoại, cô ta cảm thấy vô cùng nặng nề.
Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 146 (end)
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 142
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 141
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 140
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 139
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 138
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 137
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 136
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 134
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 133
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 132
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 131
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 130
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 129
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 128
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 127
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 126
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 125
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 124
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 123
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 122
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 121
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 120
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 119
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 118
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 117
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 116
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 115
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 114
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 113
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 112
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 111
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 110
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 109
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 108
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 107
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 106
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 105
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 104
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 103
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 102
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 101
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 100
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 99
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 98
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 97