Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144


- Chuyên mục: Truyện dài
- Lượt xem: 108
Chương 144: Chờ sau khi ngủ, em rời đi! 【Đại Kết Cục】

Xe rời khỏi khu nhà, thời tiết buổi sáng rất tốt, bây giờ lại có chút âm u, mặt trời ẩn núp sau những đám mây thật dày, giấu đi tất cả ánh sáng.

Mặc Tiểu Tịch quay đầu nhìn Thiên Dã, anh luôn nhìn về phía trước, tập trung lái xe, trên mặt giống như phủ một lớp sương mù khiến người ta nhìn không thấy, thật thật ảo ảo.

Cô không hỏi anh nữa, bây giờ bọn họ đang đi đâu, vừa rồi đã hỏi, nếu anh muốn nói, anh đã nói từ sớm, cô không cần thiết phải nhiều lời hỏi lại lần nữa.

20 phút sau, đường xá xung quanh khiến cô cảm thấy vô cùng quen thuộc, cho đến khi xe ngừng ở cổng cô nhi viện, cô mới hiểu được mục đích anh muốn đến.

Thiên Dã xuống xe, Mặc Tiểu Tịch cũng mở cửa xe bước xuống.

“Sao hôm nay lại muốn đến đây?” Mặc Tiểu Tịch đi tới bên cạnh anh, nhẹ giọng hỏi.

Thiên Dã nắm tay cô, đi thẳng vào trong, bây giờ là thời gian chơi trong sân của mấy đứa trẻ, đều là mấy đứa chưa tới tuổi đến trường, bọn chúng mở to mắt nhìn dì và chú đẹp trai, ánh mắt đầy sự tò mò.

“Bọn chúng rất giống chúng ta hồi nhỏ.” Mặc Tiểu Tịch cười khẽ, dường như nhớ lại lúc mình còn nhỏ, đã từng chạy tới chạy lui trên mảnh sân này, khi đó Thiên Dã luôn lẳng lặng ngồi trên xích đu, không nói chuyện với một ai, cũng không thích chơi đùa, chỉ khi cô bước tới kéo anh, mới chịu đứng dậy.

Trên mặt Thiên Dã nở nụ cười dịu dàng, anh đã từng đến đây hồi tưởng, những ký ức đó đối với anh rất quý giá, anh có thể quên hôm nay anh đã làm gì, nhưng mãi mãi sẽ không quên 20 năm về trước, anh ở đây nhìn cô vui cười, những thứ anh nhớ được chính là như vậy, giấu ở trong lòng giống như một chiếc gương, thu hết những hình ảnh đẹp vào đó, tất cả hình ảnh bên trong đều có liên quan đến cô.

Anh kéo cô đến sân sau, cô biết nhất định anh sẽ tới nơi này, đây là chỗ bí mật của bọn họ.

“Bây giờ còn chưa tới mùa hoa nở, sao lại đến đây?” Mặc Tiểu Tịch ngẩng đầu nhìn thân cây trụi lủi, gió thổi qua, đìu hiu và lạnh lẽo.

“Bởi vì anh đã không đợi được đến lúc nhìn thấy hoa nở.” Thiên Dã thản nhiên nói, dắt cô tới ngồi dưới tàng cây: “Tới đây, ngồi với anh một lúc, một lúc là được rồi.”

Mặc Tiểu Tịch tới cạnh anh, ngồi xuống: “Hiện tại là mùa đông, đợi đến mùa xuân năm sau, nó có thể sinh trưởng lá cây mới, đến mùa hè, sẽ ra hoa màu trắng thật thơm, đến lúc đó, chúng ta vẫn có thể nhìn thấy, sao lại nói không chờ được đến khi hoa nở, hôm nay anh rất lạ.”

” Đúng, anh rất lạ, bây giờ chúng ta ở chỗ con nít này, thật rất kỳ lạ, chúng ta không thể trở về với thời khắng khít thân thiết ngày xưa, cũng không cách nào bước vào thế giới của những người yêu nhau, chúng ta đang ở giai đoạn vô cùng gượng gạo, thật rất kỳ lạ, là anh làm hư việc, để đến mức em ở trước mặt anh, nói một câu cũng cảm thấy mệt mỏi.” Thiên Dã quay đầu nhìn cô, cười cay đắng.

” Không phải, không phải thế, em vẫn coi anh là bạn tốt nhất của em, em đang cố gắng yêu anh, anh không có hư việc.” Mặc Tiểu Tịch không thích nhìn thấy dáng vẻ đau thương của anh, vô cùng không thích.

Thiên Dã lắc đầu: ” Tiểu Tịch… anh từ từ phát hiện, thì ra trong tình yêu không phải cố gắng là có thể đạt được, từ lúc mới bắt đầu nó đã quyết định phương hướng, cho dù anh nắm chặt tay em cả đời, nhưng tim của em, đã trôi đến nơi khác từ sớm, anh không có cách nào nắm được, trái tim và cơ thể của một người tách ra, sẽ biến thành không có linh hồn, không vui vẻ.”

Mắt của Mặc Tiểu Tịch rưng rưng, cúi đầu không nói gì, anh đã nói hết.

” Anh thấy em ngày nào cũng buồn bã, không dám nhìn vào mắt anh, tinh thần trở nên hốt hoảng, phiền não không vui, anh đột nhiên không dám tưởng tượng em của một năm sau, em của năm năm sau, anh đã làm hoang phí cuộc đời em, muốn cứu vớt em, cho em hạnh phúc lại không biết mình ích kỷ mà mang đến đau khổ cho em, khiến em rơi vào hoàn cảnh lưỡng nan, anh biết rõ, em yêu anh ta, em yêu anh ta rất sâu, nhưng anh vẫn muốn dối mình dối người, có thể thay đổi trái tim em, trên thực tế, em vẫn yêu anh ta, bất luận qua bao lâu, cũng sẽ không quên, giống như anh, anh chợt phát hiện, em và anh đều giống nhau, trong lòng em bây giờ hẳn là rất đau khổ, anh không thể để em tiếp tục như vậy.” Thiên Dã nhìn cô, trong mắt đầy sự luyến tiếc.

” Anh đừng nói vậy, hôm nay anh khó chịu ở đâu phải không? Hay là chúng ta về đi.” Mặc Tiểu Tịch không muốn nghe tiếp, cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ bi thương của anh.

Cô định đứng lên, lại bị Thiên Dã kéo trở lại: ” Anh chưa bao giờ tỉnh táo như lúc này, không cần đi vội, anh còn muốn ngồi một lúc, một lần cuối cùng, anh muốn ngồi với em, ngồi đến lúc anh ngủ, sau đó em có thể đi, đi tới nơi em muốn, sống thật vui vẻ.”

” Thiên Dã…” Trong lòng Mặc Tiểu Tịch rất khó chịu , giống như muốn nứt ra.

” Im lặng ở lại với anh một chút, anh không muốn nhìn thấy em đi, cho nên đợi sau khi anh ngủ, em hãy rời đi, đồng ý với anh, được không?” Anh chỉ có thể dùng cách này, thả cô đi.

Ở nơi bọn họ quen nhau, anh vì cô mà chôn vùi hạt giống tình yêu, mai táng tình yêu của mình, từ nay về sau, anh sẽ giấu cô ở nơi sâu nhất.

1 2 Next
Đọc tiếp: Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Quay lại: Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 146 (end)
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 142
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 141
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 140
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 139
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 138
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 137
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 136
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 134
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 133
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 132
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 131
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 130
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 129
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 128
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 127
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 126
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 125
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 124
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 123
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 122
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 121
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 120
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 119
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 118
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 117
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 116
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 115
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 114
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 113
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 112
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 111
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 110
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 109
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 108
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 107
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 106
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 105
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 104
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 103
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 102
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 101
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 100
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 99
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 98
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 97
1 2 3 Next
- Đọc truyện Gặp Anh Trong Chiều Mưa (Full)
- Đọc truyện Mật mã cuối cùng (full)
- Đọc truyện Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã (full)
- Đọc full truyện sock tình
- Đọc truyện Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi (Full)
Xtscript load: 0.000039s. Total load: 0.000253
XtGem Forum catalog