Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 86


- Chuyên mục: Truyện dài
- Lượt xem: 100
Chương 86: Cưng chiều con cưng chiều đến mức giống như một căn bệnh!

Mấy ngày sau, Tập thị.

Tập Bác Niên đang họp thì thư ký lặng lẽ đi đến bên cạnh anh, run rẩy nói: “Tổng giám đốc, phu nhân gọi điện thoại tới nói tiểu thiếu gia không cẩn thận bị phỏng bị thương.”

“Cái gì?”

Tập Bác Niên vô cùng giận dữ, lập tức giải tán hội nghị, mặt đen thui đi ra khỏi phòng họp, vội vàng về nhà, anh có thói quen lúc đang họp sẽ tắt điện thoại di động, cho nên mới điện thoại đến công ty.

“Xảy ra chuyện gì?” Những nhân viên cao cấp vẫn còn ở trong phòng họp, vội vàng hỏi thư ký đang đứng đó.

“Tay của tiểu thiếu gia bị phỏng bị thương.” Vẻ mặt thư ký đau khổ trả lời, tình hình này, phu nhân sẽ bị mắng!

“Trời ạ…”

Sau đó trong phòng hội nghị vang lên tiếng chấn động giống như nghe thấy Lầu Năm Góc bị nổ hay báo động sóng thần ở Nhật Bản.

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Nhất định tổng giám đốc sẽ mang người làm tiểu thiếu gia bị phỏng đi giết chết.”

“Ước chừng mấy ngày nay sắc mặt của tổng giám đốc cũng không tốt, trời ạ, tiểu tổ tông, tiểu bảo bối, nên cho thằng bé mặc quần áo vũ trụ, hay đến chỗ trong vòng một trăm mét đều có trải thảm, để ngừa té ngã.”

“Haizz…”

Tất cả mọi người đều thở dài, tổng giám đốc cưng nhiều con trai đến mức lên trời luôn rồi, ôm trong tay sợ va chạm, ngậm trong miệng sợ tan, một chút bệnh nhỏ thì làm như đứt tay đứt chân.

Bọn họ tuyệt đối tin tưởng nếu tiểu thiếu gia nói: “Ba, con muốn sao trên trời.” Tổng giám đốc cũng sẽ nghĩ cách lên trời hái xuống đưa cho thằng bé.

Nói cách khác, yêu thương đến mức giống như một căn bệnh!

Tập Bác Niên chạy như bay về nhà, thằng bé đang ngồi khóc trên xô pha, Ninh Ngữ Yên ngồi bên cạnh dỗ dành: “Được rồi, được rồi, Hàn Hàn là nam tử hán, đừng khóc.”

“Xảy ra chuyện gì, nhiều người như vậy, ngay cả một đứa bé cũng không trông được, các người làm ăn kiểu gì thế hả?” Tập Bác Niên ôm Hàn Hàn đặt lên đùi mình, vẻ mặt tức giận vừa rồi lập tức trở nên dịu dàng: “Phỏng ở đâu, cho ba nhìn xem.”

Đứa bé hai tuổi vừa nhìn thấy người cưng chiều nó nhất thì càng khóc thương tâm hơn, giơ tay nhỏ bé của mình ra, đưa cho Tập Bác Niên xem: “Ba, Hàn Hàn đau…”

Nhìn năm đầu ngón tay đỏ ửng của thằng bé, Tập Bác Niên còn đau lòng hơn so với lúc ngón tay của mình bị đứt: “Đừng khóc, ba dẫn con đi gặp bác sĩ được không?”

Thằng bé vừa nghe đến bác sĩ lập tức nín khóc, trong lòng gào thét, không cần…

“Niên, chỉ là một vết thương nhỏ, thoa thuốc mỡ là được.” Ninh Ngữ Yên cảm thấy anh làm hơi quá rồi.

“Nếu để lại sẹo hay tổn thương đến gân cốt, sau này em chịu trách nhiệm sao?” Nét mặt của Tập Bác Niên sa sầm, chất vấn.

Ninh Ngữ Yên dùng sức hít sâu vào một hơi, gượng cười nói: “Hàn Hàn là do em sinh, cũng là con của em, em cũng đau lòng cho nó, anh nói giống như em cố ý làm thằng bé phỏng vậy.”

Tập Bác Niên không nói nữa, mấy năm nay, anh luôn nghi ngờ cô ta làm hại Hàn Hàn nên thỉnh thoảng có chuyện gì sẽ nhằm vào cô ta.

Trong lòng của Ninh Ngữ Yên vô cùng bực bội, cô ta vừa ghen tị vừa oán hận đứa bé này, nhưng lúc thằng bé thân thiết gọi cô ta là mẹ, cô ta lại cảm thấy vô cùng thoải mái.

“Ba, mẹ, đừng cãi nhau mà.” Hàn Hàn thấy người lớn đều xụ mặt, nhỏ giọng nói.

Tập Bác Niên biết mình nói những lời này cũng không có ý nghĩa gì nên đổi đề tài: “Rốt cuộc tại sao Hàn Hàn bị thương?”

Ninh Ngữ Yên ổn định lại hơi thở, trả lời anh: “Sáng nay người giúp việc ủi quần áo và bỏ đi một lúc, Hàn Hàn không cẩn thận sờ vào lập tức trở thành như vậy.”

“Đuổi người giúp việc kia cho tôi, ngoài ra, sau này Hàn Hàn đi đâu đều phải đi theo nó.”

“Em biết rồi, em hiểu tính tình của anh nên cũng đã đuổi người giúp việc kia.” Ninh Ngữ Yên có chút mệt mỏi nói.

Sau đó, Tập Bác Niên kiên trì đưa Hàn Hàn đến bệnh viện, ở bệnh viện bảo đảm không sao mới thả lỏng xuống, mấy ngày sau, mỗi ngảy Tập Bác Niên đều cẩn thận thoa thuốc mỡ cho con trai, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của con trai thì anh không còn cảm thấy buồn phiền nữa.

Ở trong lòng anh, Hàn Hàn là liều thuốc chữa trị vết thương tốt nhất, làm cho hai năm qua anh cảm thấy bớt đi khổ sở và vui vẻ nhiều hơn!

Trời tối!

Mặc Tiểu Tịch bước xuống giường, sau đó tiến hành mọi việc theo trình tự vẫn làm mỗi ngày, đun nước sôi, ngâm mì ăn liền, đi rửa mặt, sau đó đi ra im lặng ăn xong mì.

Hai năm, cô đều ăn một thương hiệu một mùi vị, ăn hai năm rồi!

Cô nhai trong miệng, không cảm nhận ra mặn hay cay, người gầy gò chỉ còn lại xương.

Đi ra khỏi nhà trọ, người kêu là anh Huy mấy ngày nay không tới, ngược lại làm cho cô cảm thấy yên tĩnh không ít, tối nay hơi lạnh, cô đút tay vào trong túi, đi qua hai con phố quen thuộc thì đến quán.

Trước sau như một, không thay đổi bất cứ thứ gì, cũng là sâu trong nội tâm vô cùng tuyệt vọng.

Thiên Dã biết cô ở trong thành phố này, mà khoảng cách cũng không xa, sau khi khổ sở vì cô thì giữ vững tinh thần, nghĩ cách tìm cô.

1 2 Next
Đọc tiếp: Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 85
Quay lại: Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 87
Danh sách chương
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 146 (end)
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 145
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 144
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 143
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 142
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 141
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 140
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 139
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 138
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 137
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 136
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 135
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 134
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 133
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 132
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 131
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 130
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 129
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 128
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 127
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 126
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 125
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 124
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 123
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 122
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 121
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 120
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 119
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 118
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 117
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 116
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 115
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 114
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 113
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 112
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 111
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 110
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 109
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 108
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 107
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 106
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 105
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 104
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 103
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 102
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 101
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 100
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 99
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 98
Đoạt vợ: cô gái, yêu phải em rồi – Chương 97
1 2 3 Next
- Đọc truyện Gặp Anh Trong Chiều Mưa (Full)
- Đọc truyện Mật mã cuối cùng (full)
- Đọc truyện Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã (full)
- Đọc full truyện sock tình
- Đọc truyện Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi (Full)
Xtscript load: 0.000018s. Total load: 0.000201
Polly po-cket