Teya Salat

Mật mã cuối cùng – Chương 8


- Chuyên mục: Truyện dài
- Lượt xem: 109
Tôi nuốt khan nước bọt, cố cười, hỏi ngược Chảnh thiếu gia:

- Cậu đưa cho tôi cái này làm gì? Đừng nói…

- Đúng! – Cậu ta gật đầu, kéo ghế ngồi đối diện tôi, tiếp lời. – Tôi thấy nó được kẹp trong một quyển sách Thiên văn học ở đằng kia.

Tôi nhìn theo cái chỉ tay của Chảnh thiếu gia, nơi mà mấy cuốn sách Thiên văn học nằm chễm trệ trên tầng cao nhất của gác sách. Rồi lại cúi xuống nhìn tờ giấy mật thư trong tay, đắng lòng, lại một lần nữa ngửa mặt lên hỏi Chảnh thiếu gia:

- Cái này phải giải sao?

- Trước hết phải bình tĩnh và thận trọng tìm ra ý nghĩa của chìa khóa. Chìa khóa bao giờ cũng liên quan chặt chẽ đến mật thư. Giải ý nghĩa của chìa khóa phải có cơ sở, hợp logic với mật thư. Chìa khóa có thể tìm ra rất nhiều ý nghĩa khác nhau, nhưng quan trọng là ý nghĩa nào khớp với mật thư? Từ chìa khóa, ta có thể xác định mật thư thuộc hệ thống nào. Sau đó bắt đầu dịch mật thư. Nếu dịch ra thấy sai một vài chỗ có thể do…

Chảnh thiếu gia nghỉ một chút có lẽ là lấy hơi, nhìn tôi đoán ý song bắt đầu giơ tay ra đếm:

- Thứ nhất, chưa tìm ra ý đúng của mật mã, phải thử lại cách khác. Thứ hai, “dịch” chưa đúng nghĩa của từ khóa, phải kiểm tra lại. Thứ ba, người gửi viết sai kí hiệu, có thể do cố ý viết sai. Dịch mật thư xong, rồi chép lại toàn bộ nội dung đã dịch, thấy chỗ nào không hợp lý, khác lạ thì phải cẩn thận chú ý, cân nhắc kỹ, chớ đoán mò vội kết luận.

Tôi ngồi cười nghe Chảnh thiếu gia nói, nụ cười trên môi càng ngày càng méo xệch chảy sệ nhưng vẫn không chịu tắt. Tôi cứ thế duy trì cái điệu bộ cười không ra cười, khóc không ra khóc ấy nhìn cậu ta.

- Trên đấy là toàn bộ cách giải một mật thư, giờ cậu bắt đầu tìm nghĩa của chìa khóa trước đi. Nhớ kĩ, chìa khóa có rất nhiều nghĩa, nhưng quan trọng nghĩa nào khớp với mật thư? Được rồi, làm đi… Nhìn gì tôi? Làm đi! – Chảnh thiếu gia hơi gắt khi thấy tôi ngồi đơ như tượng.

Tôi thu lại nụ cười méo xệch của mình, vẽ lên môi một nụ cười gượng khác. Đưa tay lên cào đầu, ngồi nhìn tờ giấy song lại nhìn Chảnh thiếu gia.

- Được rồi, giờ thế này: “Nổi nổi chìm chìm, ai quan trọng hơn ai? Đa số bỏ đi, thiểu số lấy vào”. Tức là… à mà cậu đã đọc cuốn “Tôi tài giỏi, bạn cũng thế” của Adam Khoo chưa?

- Rồi. – Cái cuốn sách ấy hả? Tôi đọc cả trăm lần rồi chứ chả ít đâu. Buồn không có gì làm lấy sách ra đọc, chán học lấy sách ra đọc, mẹ mắng lấy sách ra đọc, điểm kém lấy sách ra đọc, thậm chí ngủ không được cũng lấy sách ra đọc. Chảnh thiếu gia hỏi tôi “đọc chưa” là quá thừa, đáng ra phải hỏi là: “Cậu đọc được mấy trăm lần rồi” mới đúng.

- Rất tốt. Mọi chuyện bắt đầu dễ dàng hơn nhiều rồi đấy. Trong quyển sách ấy, nằm ở phần giữa sách có chương “phương pháp đọc để nắm bắt thông tin”, còn nhớ chứ? – Chảnh thiếu gia nhướm mày nhìn tôi hỏi dò.

- Còn. – Phải nói là tôi nhớ đến từng câu từng chữ của cái quyển sách ấy thì đúng hơn.

- Rất tốt. Vậy chắc hẳn cậu còn nhớ đối với một cuốn sách hay một văn bản bất kỳ luôn chứa 20% từ khóa và 80% còn lại không phải từ khóa. Đối với mật thư cũng tương tự, nó cũng chứa 20% từ khóa mà cậu cần tìm.

- Sao cậu biết mật thư yêu cầu tìm 20% từ khóa? Trong khi đó giải mật thư cần dùng đến “chìa khóa” kia mà?

- Hỏi hay đấy! – Chảnh thiếu gia thả rơi một câu khen ngợi, ngón tay thon dài gõ nhẹ lên hai dòng từ khóa đầu tiên, tiếp lời. – Tôi quên chưa giải thích nghĩa của chìa khóa cho cậu. Nhìn này, “nổi nổi chìm chìm, ai quan trọng hơn ai?”, ở đây có nghĩa là những ý chính, tức từ khóa được người viết làm nổi bật lên so với những từ thường, không phải từ khóa. Hay nói đúng hơn nó là 20% nội dung ta cần nắm vững trong đoạn mật thư này. 80% nội dung còn lại trong đoạn mật thư chỉ có nhiệm vụ bổ nghĩa cho 20% từ khóa. Nôm na nó có nghĩa là 80% nội dung đó có nhiệm vụ đánh lừa thị giác, làm phân tâm người đọc.

- Tương tự như vậy, “đa số bỏ đi, thiểu số lấy vào” cũng có nghĩa như hai câu trên đúng không?

- Chính xác. – Chảnh thiếu gia búng tay một cái “tách”, nghe giòn tan, không tiếc lời khen tôi thêm một câu nữa.

- Hì hì… tôi biết là mình thông minh từ lâu rồi. Nhưng mà có thông minh đến mấy cũng cần một bài toán làm mẫu chứ nhỉ? Hì, cậu làm mẫu cái đầu tiên “1/9/1939: Bầu trời nước Đức…” cho tôi xem trước được không? – Tôi chắp hai tay để trước ngực, nghiêng đầu nhìn Chảnh thiếu gia nói với cái giọng ngọt hơn mía. Song còn tặng kèm thêm cho hắn một nụ cười hình bán nguyệt đẹp hơn hoa.

Chảnh thiếu gia nhìn tôi bật cười thành tiếng. Lần đầu tiên tôi biết cậu ta cũng có khả năng của người phàm, cười ra tiếng, một nụ cười không gượng ép. Nhưng rất nhanh sau đó tiếng cười ấy vụt mất và được thay bằng khuôn mặt lạnh lùng (giả tạo) thường ngày.

Chảnh thiếu gia đưa tay lên miệng ho khan một tiếng, bốn ngón tay còn lại gõ đều lên mặt bàn theo nhịp, cất lời.

Prev 1 2 3 4 Next
Đọc tiếp: Mật mã cuối cùng – Chương 7
Quay lại: Mật mã cuối cùng – Chương 9
Danh sách chương
Mật mã cuối cùng – Ngoại truyện
Mật mã cuối cùng – Chương 17 (end)
Mật mã cuối cùng – Chương 16
Mật mã cuối cùng – Chương 15
Mật mã cuối cùng – Chương 14
Mật mã cuối cùng – Chương 13
Mật mã cuối cùng – Chương 12
Mật mã cuối cùng – Chương 11
Mật mã cuối cùng – Chương 10
Mật mã cuối cùng – Chương 9
Mật mã cuối cùng – Chương 8
Mật mã cuối cùng – Chương 7
Mật mã cuối cùng – Chương 6
Mật mã cuối cùng – Chương 5
Mật mã cuối cùng – Chương 4
Mật mã cuối cùng – Chương 3
Mật mã cuối cùng – Chương 2
Mật mã cuối cùng – Chương 1
- Đọc truyện Gặp Anh Trong Chiều Mưa (Full)
- Đọc truyện Mật mã cuối cùng (full)
- Đọc truyện Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã (full)
- Đọc full truyện sock tình
- Đọc truyện Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi (Full)
Xtscript load: 0.000024s. Total load: 0.000228