Old school Swatch Watches

Mật mã cuối cùng – Chương 16


- Chuyên mục: Truyện dài
- Lượt xem: 168
Đôi mắt Hoàng Kiên Chánh sáng lên như loài thú dữ phát hiện ra con mồi trong đêm tối, giọng nói ngày càng sắc bén.

Vĩnh Quang để tách café xuống, hắn khẽ liếc người ngồi đối diện mình. Vẽ lên môi một nụ cười nhạn nhạt, nhưng giọng điệu lại không kém phần châm biếm.



Tôi thấy Hoàng Kiên Chánh khẽ hất cằm cười mỉa mai đoạn bảo

Vĩnh Quang hơi chau mày, giọng nói trầm hẳn xuống, nếu ai không biết có khi còn nghĩ hắn ta đang bảo vệ tôi cơ đấy.



Không để cho Vĩnh Quang nói hết câu, Hoàng Kiên Chánh đã nệm mạnh tách café xuống nền gỗ, giọng nói đanh thép.



Màn hình lại bắt đầu nhiễu sóng, tiếng kê “rè rè” trước đó vang lên lần nữa và lần này tôi thấy ba mình. Ông ngồi im trên giường, đôi mắt dán chặt vào người đối diện, hai chân buông lỏng trượt theo cạnh giường, tay thả tùy hứng. Và người trước mặt ba tôi, người ấy là Hoàng Kiên Chánh. Hai tay hắn để trong túi quần, viền môi cong lên ném ra nụ cười thâm độc.





Hoàng Kiên Chánh “hừ” mạnh một tiếng, hai tay hắn khoanh tròn trước ngực, cười giễu cợt nói:

Tôi thấy môi ba mấp máy, nhiều lần tính biện bạch vớt vát lại tình hình những cuối cùng nửa chữ ông cũng chẳng nói ra. Biết mình đang chiếm ưa thế, Hoàng Kiên Chánh khẽ cười, hắn cúi người lấy ra một sập tài liệu từ trong cặp, ném thẳng đến trước mặt ba tôi ra lệnh Hoàng Kiên Chánh nghiêng người dựa lưng vào tường cười thách thức Thấy ba tôi vẫn ngồi im mà không có chút gì gọi là đáp trả. Hắn bước đến giằng lấy sập tài liệu song tự phong cho mình gương người tốt, đoạn bảo.

Tôi nghe tim mình vỡ vụn, nước mắt tự ý lăn dài trên gò má khi thấy ba khóc lóc thảm thiết và rơi bịch xuống giường. Ông ngồi đó, dưới nền đất lạnh cóng, mặc sức van nài Hoàng Kiên Chánh. Và rồi đổi lại là một tràng cười giòn tan. Hắn trước nay rất ít cười, mà hầu như là không bao giờ cười. Tôi cứ nghĩ nếu hoàng tử băng giá ấy mà cười thì ắt hẳn phải là một nụ cười ấm áp, nụ cười ấy có khi còn làm tan chảy hàn băng vĩnh cửu nữa kia. Những giờ thì tôi sai rồi, sai thật rồi, hắn ta cười nghe như một vị thần chết sắp sửa tước đoạt đi sinh mạng của người khác chứ chẳng tốt đẹp như thầm tưởng đâu.

Hoàng Kiên Chánh lại một lần nữa ngửa cổ cười vang, bỗng nhiên tràng cười ấy bị một tiếng hừ mạnh của hắn cắt ngang. Dừng lại một chút cười cười, hắn giơ sập tài liệu lên nói:

Tôi ngồi bó gối dưới nền gạch, ngồi cười mỉa Hoàng Kiên Chánh. Hắn chẳng là cái thá gì cũng chẳng có cái quyền gì nói ba tôi “chết đi”. Đến một vị thẩm phán quyền cao chức trọng, nắm trong tay quyền sinh quyền sát mà còn phải thông qua người này người kia để tuyên án tử hình phạm nhân thì hắn là cái thá gì mà dám nói ba tôi như vậy? Cứ cho là ông chơ chọi trong cái xã hội này, cứ cho là ông trắng tay thì hắn cũng chẳng là gì để mà quyết định mạng sống của ông.



Prev 1 ... 3 4 5 6 7 8 Next
Danh sách chương
Mật mã cuối cùng – Ngoại truyện
Mật mã cuối cùng – Chương 17 (end)
Mật mã cuối cùng – Chương 16
Mật mã cuối cùng – Chương 15
Mật mã cuối cùng – Chương 14
Mật mã cuối cùng – Chương 13
Mật mã cuối cùng – Chương 12
Mật mã cuối cùng – Chương 11
Mật mã cuối cùng – Chương 10
Mật mã cuối cùng – Chương 9
Mật mã cuối cùng – Chương 8
Mật mã cuối cùng – Chương 7
Mật mã cuối cùng – Chương 6
Mật mã cuối cùng – Chương 5
Mật mã cuối cùng – Chương 4
Mật mã cuối cùng – Chương 3
Mật mã cuối cùng – Chương 2
Mật mã cuối cùng – Chương 1
- Đọc truyện Gặp Anh Trong Chiều Mưa (Full)
- Đọc truyện Mật mã cuối cùng (full)
- Đọc truyện Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã (full)
- Đọc full truyện sock tình
- Đọc truyện Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi (Full)
Xtscript load: 0.000023s. Total load: 0.000232