Pair of Vintage Old School Fru

Mật mã cuối cùng – Chương 7


- Chuyên mục: Truyện dài
- Lượt xem: 159
Đúng thật, sắp được cứu rồi. Tôi nhìn Trần Tiến cười tươi rói, nó cũng nhìn tôi cười như một thằng ngố. Hai đứa nhìn nhau cười chán song cũng là lúc bác bảo vệ đánh trống kết thúc 15 phút đầu giờ. Thay vì cầm ghế chạy òa qua C3 tìm Lý Ngân như mọi ngày, tôi ngồi nán lại trong lớp mân mê tờ giấy mật mã. Đợi khi đứa cuối cùng đi ra khỏi lớp tôi mới dám quay đầu nhìn về phía Chảnh thiếu gia. Đập vào mắt tôi là cảnh cậu ta khoanh hai tay trước ngực, dựa lưng vào tường, đầu quẹo về một bên vai, hai hàng lông mày nhíu chặt nhìn tôi chằm chằm. Nhưng bấy giờ nó không còn là cái nhìn của sự tò mò, hiếu kì hay ngạc nhiên như lúc đầu nữa. Mà dừng như đã có cái gì đó hình thành bên trong đôi mắt nâu kia rồi thì phải?

Như một phản xạ tự nhiên, tôi vội quay đầu lên không dám nhìn cậu thêm một giây nào nữa. Nhưng nghĩ lại thì tôi chẳng làm gì sai để mà phải sợ như vậy cả. Tôi chỉ là nhờ cậu ta giải hộ mật mã thôi, không được cũng chẳng mất mát gì. Song quay đầu lại, tôi thấy Chảnh thiếu gia vẫn giữ nguyên cái dáng vẻ ấy nhìn mình không nói một lời nào. Thật tình mà nói, cậu ta rất biết cách dọa người. Mấy câu nói xu nịnh mượt mà như suối chảy ban nãy tôi tập với Trần Tiến, giờ đây không còn đọng lại một từ nào thế mới khổ. Miệng lưỡi khô khốc, tôi mấp máy môi nói không trọn câu, thật ra là chẳng biết nói gì. Thật tình, sao tôi lại trở nên như vậy nhỉ? Trước giờ tôi vốn không phải là đứa ấp úng hay ngại ngùng. Nhưng giờ thì…

- Có gì cần nhờ vả sao? – Giữa không gian im ắng của lớp học vang lên giọng nói trầm trầm của Chảnh thiếu gia. Cậu ta hỏi tôi bằng một câu hỏi cộc lốc không chủ ngữ vị ngữ, ngang phè, khó chịu. Biết vậy nhưng tôi vẫn cố vẽ lên môi một nụ cười lấy lòng tươi tắn nhất từ trước đến nay mà rằng:

- Làm gì có.

- Không có? – Cậu ta càng nhíu chặt đôi lông mày nhìn tôi phán xét. – Không có mà mới sáng ra bảnh mắt cậu nhìn tôi cười tươi rói vậy à?

Tôi chột dạ nhưng vẫn tỏ vẻ nói cứng.

- Ấy chết, nghĩ xấu cho người khác như thế là không tốt đâu! Chẳng nhẽ bạn bè cùng lớp lại không cười với nhau được một cái à? – Để chứng minh cho câu nói ấy của mình, tôi còn tặng kèm cho Chảnh thiếu gia một nụ cười tươi rói nữa.

Hoàng Kiên Chánh nhìn tôi thở hắt ra một cái, khẽ lắc đầu, ngồi thẳng người dậy bắt đầu giơ tay ra đếm.

- Thứ nhất, đang ngồi trong lớp ỉu xìu mà vừa trông thấy tôi cậu đã cười tít cả mắt, lại còn cứ nhìn tôi cười mãi giống như là nhìn thấy ông thần tài. Thứ hai, cậu nổi tiếng là thích bay nhảy vậy mà sáng nay lại hiền như bụt. Ngồi im một chỗ nhìn thiên hạ chơi đùa mà hiển nhiên không nhảy vào nhập hội. Ngược lại, thi thoảng lại quay xuống nhìn tôi tủm tỉm cười. Thứ ba, sẽ chẳng bao giờ có chuyện cậu chịu bỏ lại cô bạn thân lớp bên cạnh, để mà nán lại trong lớp ngồi nghe một đứa có tiếng là khó chịu như tôi giảng đạo thế này. Thế mà chuyện ngược đời ấy vẫn xảy ra. Thứ tư, chẳng phải từ trước đến nay cậu với anh chàng bạn thân đó luôn ghét tôi hay sao? Vậy mà sáng nay cả hai người lại nhìn tôi cười cái kiểu ấy. Trừ phi cậu thích tôi, mà từ trước đến nay cậu lại chẳng bao giờ nhìn lén tôi trong giờ học nên khả năng ấy loại bỏ. Kết lại, cậu đang có chuyện gì đó muốn nhờ vả tôi, thế đã đủ chưa?

Tôi há hốc mồm nghe Chảnh thiếu gia phân tích mà suýt chút nữa rớt lưỡi ra ngoài. Thật là… cứ như là quan tòa xét sử phạm nhân ấy. Cậu ta tua một tràng như súng liên thanh không ngừng nghỉ làm tôi phát sốt. Tôi đưa tay lên cào đầu ba cái thú nhận.

- Ừ… cậu nói đúng.

- Thật thà là tốt. Có chuyện gì cần nhờ thì nói ra đi. Bình thường tôi thấy cậu vẫn tranh đứng đầu trong top “những người ăn to nói lớn của cái huyện” này mà. Sao hôm nay lại cứ ấp a ấp úng như con gái về nhà chồng vậy?

Tuy rằng bị xúc phạm nặng nề nhưng tôi vẫn cố xòe đều hàm răng trâu của mình ra nhìn Chảnh thiếu gia cười nịnh nọt. Đưa tờ giấy đến trước mặt cậu ta, tôi từ tốn nói ra mục đích “PHẢI” chịu nhục từ nãy đến giờ của mình.

- Nghe nói cậu biết giải mật mã, cậu giải hộ tôi cái này được không?

Chảnh thiếu gia đưa tay nhận lấy tờ giấy, nheo mắt cười. Thật ra… không cười mới lạ, mang tiếng là mật mã mà nó không thua gì tờ giấy bỏ đi là mấy. Vừa nhàu vừa nát, đã thế lại còn dính đầy dầu mỡ, mùi cá mùi tôm vẫn còn tanh nồng. Trần Tiến chết tiệt, tất cả là tại nó đấy, tờ giấy mật mã của tôi như thế mà nó cứ năm lần bảy lượt đem ra lau miệng. Càng chửi nó càng lau, càng mắng nó càng cười. Để giờ tôi phải nhục nhã với Chảnh thiếu gia như thế này đây.

- Trò lừa con nít này mà cậu cũng không giải được à? – Chảnh thiếu gia để tờ giấy mật mã xuống bàn, lấy tay miết thẳng bốn góc quăn của tờ giấy. Song, nghiêng đầu nhìn tôi khẽ hỏi.

Dở hơi, nếu tôi mà biết giải cái “trò lừa con nít” ấy thì liệu bây giờ tôi có còn đứng đây cho cậu ta sỉa sói như vậy không? Cái tên chảnh chọe, tự cao, tự mãn, tự đại này. Nếu không phải tôi còn đang vướng tờ giấy mật mã kia thì tôi đã cho cậu ta một cước dính tường rồi. Ở đó mà bày đặc ra vẻ ta đây, tôi khinh. Nếu nói Trần Tiến lúc nào cũng vỗ ngực xưng mình đẹp trai thì Hoàng Kiên Chánh là đập bàn khoe mình giỏi giang. Giỏi giang thì giải thử mật mã tôi xem nào, trò con nít thì giải thử tôi xem nào. Giải thì không chịu giải, ngồi đấy mà nói “nghe như đúng rồi” đấy. Điên máu!

Tôi tức sủi bọt mép trước cái kiểu ăn nói ấy của Chảnh thiếu gia. Nhưng vẫn cố kìm cơn giận xuống mà không dám hó hé gì. Nuốt ngược cục tức vào tim đồng thời dùng lưỡi đẩy hàm răng trâu của mình ra, nở một nụ cười lấy lòng tươi tắn nhất mọi thời đại.

Cậu ta khẽ chau mày trước cái dáng vẻ ngố chết người ấy của tôi. Song ra hiệu cho tôi ngồi xuống trước mặt, đưa tay lên đếm và bắt đầu giải mật mã.

Prev 1 ... 3 4 5 6 7 Next
Đọc tiếp: Mật mã cuối cùng – Chương 6
Quay lại: Mật mã cuối cùng – Chương 8
Danh sách chương
Mật mã cuối cùng – Ngoại truyện
Mật mã cuối cùng – Chương 17 (end)
Mật mã cuối cùng – Chương 16
Mật mã cuối cùng – Chương 15
Mật mã cuối cùng – Chương 14
Mật mã cuối cùng – Chương 13
Mật mã cuối cùng – Chương 12
Mật mã cuối cùng – Chương 11
Mật mã cuối cùng – Chương 10
Mật mã cuối cùng – Chương 9
Mật mã cuối cùng – Chương 8
Mật mã cuối cùng – Chương 7
Mật mã cuối cùng – Chương 6
Mật mã cuối cùng – Chương 5
Mật mã cuối cùng – Chương 4
Mật mã cuối cùng – Chương 3
Mật mã cuối cùng – Chương 2
Mật mã cuối cùng – Chương 1
- Đọc truyện Gặp Anh Trong Chiều Mưa (Full)
- Đọc truyện Mật mã cuối cùng (full)
- Đọc truyện Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã (full)
- Đọc full truyện sock tình
- Đọc truyện Đoạt Vợ: Cô Gái, Yêu Phải Em Rồi (Full)
Xtscript load: 0.000041s. Total load: 0.000339